Trung Nguyên võ lâm đệ nhất mỹ nữ Hoàng Dung sau khi gả cho Quách Tĩnh, chuyển đến sinh sống trên Đào Hoa đảo thấm thoát đã mười sáu năm. Quách Tĩnh vì việc kháng Nguyên hộ Tống nên phải thân chinh vào Trung thổ, trên đảo chỉ còn lại hai đồ nhi Đại Tiểu Vũ.
Đại Tiểu Vũ la do phu thê Quách Tĩnh mười năm trước thu nhận làm đồ đệ, giờ cũng đã hơn hai mươi tuổi. Đại Vũ vóc người cao lớn tráng kiện, uy vũ dũng mãnh, Tiểu Vũ lại anh tuấn bất phàm, võ công không tệ, nên Hoàng Dung thập phần thương yêu. Nhưng Quách Tĩnh nằm mộng cũng không nghĩ tới chuyện hai tên đồ nhi này trời sinh đã là dâm trùng, trải qua trăm trận mà kim thương vẫn bất khuất, lại còn có thể hút lấy âm tinh nữ nhân cùng mình giao hợp để bồi bổ.
Quách Tĩnh rời khỏi đảo đã hai ngày, Hoàng Dung đang mang thai được bốn tháng, tiểu phúc có chút nhô lên.
Sáng hôm đó, nàng một mình tản bộ trong trúc lâm gần quái thạch thành. Ánh dương quang sớm mai chiếu rọi lên thân thể tuỵệt mỹ diễm lệ của Hoàng Dung, nàng tuy đã hơn ba mươi tuổi nhưng phong tình vạn chúng, vừa phảng phất khí chất của nữ tử ngây thơ, vừa có phong vận mê người của thiếu phụ đang xuân. Khuôn mặt nàng mỹ diễm tuyệt thế, mềm mại mê người, toàn thân nhu nhuyễn vô cùng. Hoàng Dung đúng là vưu vật độc nhất vô nhị trong thiên hạ..
Nàng mặc một kiện áo lụa trong suốt, toàn thân trắng như tuyết hiển lộ, một cái áo lót ôm lấy nhũ hoa, hai điểm nho nhỏ chợt ẩn chợt hiện, nhũ câu (khe vú) sâu hun hút, khi Hoàng Dung hô hấp thì nhũ hoa không ngừng chiến động, làm người ta hô hấp cũng khó khăn. Chiếc áo lót kia căn bản không thể bao bọc song nhũ của nàng, Hoàng Dung cũng vì chuyện này mà phiền lòng, nghĩ đến khi khai hoa nở nhuỵ sẽ có tiết ra sữa, không hiểu lúc đó song nhũ còn lớn đến cỡ nào. Nhớ đến giấc mộng đêm qua, Hoàng Dung không nhịn được má phấn ửng hồng. Lúc này nàng đang ngồi trên một khối đá, hồi tưởng đến xuân mộng đêm qua:
Trong mộng, Hoàng Dung đang tắm rửa, đột nhiên có hai bàn tay từ phía sau vươn ra nhắm đến tới trước nhũ hoa của nàng, Hoàng Dung cả kinh, trượng phu không có nhà, rốt cuộc người nào có thể lớn mật như vậy? Trong lòng vừa kinh vừa sợ, Hoàng Dung nhất thời quên cả tri hô, nam nhân phía sau lại càng lớn mật hơn. Hai bàn tay của y dùng sức xoa nắn song nhũ của nàng. Hoàng Dung tay chân luống cuống, nhìn thấy phong nhũ như tuyết của mình bị người ta chạm vào, lại còn thô bạo nhào nặn biến thành đủ các hình dạng. Đầu vú hồng hồng nhô lên như muốn xuất huyết, bị nam nhân kia dùng ngón cái và ngón trỏ kích thích, nhanh chóng cứng dần lên lại càng đỏ hồng. Hoàng Dung như bị điện giật, cả người ngã ra sau, thấy rõ được nam nhân đang khinh bạc nàng chính là nhị đồ đệ Tiểu Vũ mà nàng luôn thương yêu. Tiểu Vũ cười dâm đãng nói
- Sư mẫu! Sư phụ đã lâu không cùng người truy hoa có phải không? Hôm nay để đồ nhi đến an ủi người, cho ta nếm thử mùi vị của Trung Nguyên đệ nhất mỹ nữ, đồ nhi nhất định làm cho người thoả mãn.
Nói xong liền cởi bỏ quần áo rồi dùng đại nhục côn dài hai tấc kia xâm nhập vào trong tiểu âm huyệt của Hoàng Dung. Hoàng Dung kinh hãi nhắm chặt hai mắt, dạng hai đùi ra để cho trường thương của Tiểu Vũ tiến vào dễ dàng hơn. Tiểu Vũ được thể, kim thương ra ra vào vào trong người Hoàng Dung liên tục cho đến khi nàng xuất ra âm tinh.
Hoàng Dung giật mình tỉnh dậy, phát hiện hạ thể nàng dâm dịch chảy đầy, song nhũ sưng lên đau đớn. Nghĩ đến đây Hoàng Dung mặt đỏ bừng, nàng vô thức đưa ngọc thủ lên sờ mó song nhũ đang trương lên như muốn từ trong áo lót nhảy ra ngoài. Ngọc thủ còn lại nàng luồn vào trong váy mân mê bên ngoài âm hộ, dùng ngón trỏ tiến nhập vào bên trong âm huyệt. Hoàng Dung miệng hồng nhỏ nhắn không ngừng hô hấp, cổ ngửa nhẹ ra sau, ngọc diện mê mang, răng ngọc cắn lại, mắt phượng nhắm chặt, một chiếc đùi đẹp giương cao, mép váy theo bắp đùi nâng lên từ từ rơi xuống eo.
Vừa hay Tiểu Vũ đi ngang qua, lúc này đang nấp sau một tảng đá lớn chiêm ngưỡng cảnh tượng dâm đãng của sư mẫu. Quái Thạch Lâm vốn là cấm địa của Đào Hoa đảo, trừ Quách Tĩnh phu phụ ngoài ra không có ai được quyền tiến vào. Ban đêm Tiểu Vũ thường trở về đất thâu hương, hôm nay khi đang trở về phòng, phát hiện sư mẫu Hoàng Dung đang tư xuân, Tiểu Vũ trong lòng nghĩ
- Sư mẫu là một người rất cô độc, hoài thai đã nửa năm không cùng nam nhân ân ái, hơn nữa sư phụ lại là một vũ si, không hay chung đụng với sư mẫu, không thể trách sư mẫu tư xuân, sư mẫu là một nữ nhân cương liệt, ta thật muốn ai ủi nàng lại sợ nàng cự tuyệt.
Nghĩ đến cảnh sư mẫu Hoàng Dung dựa vào cột đá, dạng hai đùi, đem váy vén đến eo, dùng những chỗ lồi lõm trên cột đá ma sát hạ thân, chỗ da thịt bị ma xát chuyển sang màu hồng, đôi môi liên tục phát ra âm thanh rên rỉ, hai bàn tay không ngừng xoa bóp song nhũ, song nhũ lại càng trương lớn. Tiểu Vũ bình thường đã biết sư mẫu vốn sở hữu cự nhũ, tuy chưa nhìn tận mắt, nhưng qua mấy lớp y phục cũng ước chừng được đại khái.
Tiểu Vũ ra khỏi chỗ nấp, từ từ đi tới trước Hoàng Dung. Hoàng Dung nhìn lên thấy Tiểu Vũ, sợ hãi không biết làm sao, vừa nghĩ đến tình cảnh xấu hổ của mình bị đồ nhi nhìn thấy, hơn nữa nam nhân trong mộng làm khơi dậy dục tâm của nàng chính là Tiểu Vũ, đột nhiên một cảm giác kỳ lạ dâng lên trong lòng nàng. Hoàng Dung thấy Tiểu Vũ sắc mặt mê mẩn nhìn vào song nhũ của nàng, không khỏi ửng hồng má phấn, lập tức đứng dậy cuống quít sửa sang lại y phục. Tiểu Vũ không để lỡ thời cơ, tiến tối mạnh mẽ ôm chặt Hoàng Dung.
- Sư mẫu, để cho ta an ủi nàng đi!
Hoàng Dung kinh hoảng nói:
- Không thể! Không thể! Người là thân phận vãn bối, sao lại có thể nói lời đại nghịch bất đạo như vậy ...
Hoàng Dung miệng tuy nói cứng, nhưng thân thể lại vô lực dựa vào lòng Tiểu Vũ. Tiểu Vũ thấy sư mẫu Hoàng Dung không phản kháng lại, lớn mật bế nàng đặt trên tảng đá lớn, rồi cởi khinh sa của Hoàng Dung ra, tháo đi áo lót, hai vú của nàng như hai quả lê to bật ra, như hai chiếc chuông lớn trước ngực, hai đầu vú nhỏ nhắn đỏ hồng không ngừng rung động theo nhịp thở gấp của Hoàng Dung. Hoàng Dung kinh hoảng kêu lên một tiếng, hai bàn tay che lấy song nhũ, kinh hoảng nhìn Tiểu Vũ. Tiểu Vũ mỉm cười:
- Sư mẫu, nàng xem ta thoả mãn nàng như thế nào?
Nói xong vươn tay gỡ hai bàn tay của Hoàng Dung đang cố che ôm song nhũ, tiếp đó dùng lực xoa bóp song nhũ của nàng. Y cảm giác được song nhũ của sư mẫu Hoàng Dung rất ấm áp, lại rất đàn hồi, buông tay ra lưỡng nhũ lập tức nẩy lên, không ngừng trương lớn rung động. Hoàng Dung rên rỉ liên tục, khi hai tay Tiểu Vũ chạm vào sọng nhũ, dâm thủy bên trong tử cung của nàng ào ạt chảy ra làm cho nội khố của Hoàng Dung trở lên ẩm ướt, hai chân càng khép chặt, hai tay muốn đẩy Tiểu Vũ ra. Tiểu Vũ thấy vậy liền nhanh chóng cởi sạch y phục, một thanh dương cụ vừa dài vừa to vọt lên, trên thân đầy mạch máu, quy đầu màu hồng to như nắm đấm nữ nhân, thập phần kinh khủng. Hoàng Dung nhìn thấy nghĩ thầm:
So với cái nhìn thấy trong mộng còn lớn hơn, thật đáng sợ, nếu để cho vật này đâm vào vào tiểu huyệt mình không biết sẽ có cảm giác gì đây ... Tiểu huyệt mình tuy đã qua sinh nở, nhưng bảo dưỡng rất tốt nên vẫn như xử nữ bình thường, nếu như bị Tiểu Vũ đại kim thương đút vào rút ra, không biết có thể chịu đựng nổi không? Nhưng mình thiên chất hơn người, mỹ vật như vậy sợ gì mà không thưởng thức chứ! Xong việc bảo Tiểu Vũ không được nói ra, người khác cũng sẽ không biết.
Nghĩ vậy Hoàng Dung toàn thân không khỏi tê dại, tiểu huyệt liên tục chảy ra dâm dịch, khuôn mặt hồng rực. Tiểu Vũ thấy Hoàng Dung vừa chiêm ngưỡng cự vật đã kích động không ngừng, nghĩ thầm:
- Tối qua một đêm cũng chỉ có thể tìm được một nữ nhân để luyện công, bây giờ có thể dùng sư mẩu để luyện thương là tốt nhất. Bất quá nàng võ công cao cường, nội công thâm hậu, lại đang hoài thai, phụ nhân phong tình, kỹ thuật trên giường không tệ, âm thanh trên giường nhất định nghe như lụa xé.
Nghĩ xong lập tức đem nội khố của Hoàng Dung cởi ra, Hoàng Dung cũng phối hợp nhấc mông lên để cho Tiểu Vũ hành sự thuận tiện. Nhưng lập tức lại khép chặt hai đùi lại, Tiểu Vũ không thể nhìn thấy mật huyệt của sư mẫu Hoàng Dung, liền dùng miệng hướng tới một mỹ nhũ dùng miệng ngậm lấy, một tay xoa nắn mỹ nhũ còn lại. Sau khi ngậm lấy cả đôi tuyệt mỹ dâm nhũ, tiếp theo dùng hai tay lại tận lực xoa bóp còn miệng thì áp vào cái miệng nhỏ nhắn của Hoàng Dung hôn vào đôi môi gợi cảm, sau đó lấy đầu lưỡi câu xuất lưỡi nàng mút vào thật sâu, khám phá bên trong miệng Hoàng Dung, hưởng thụ mỹ vị của nàng, rồi lại mút lấy cái lưỡi ẩm ướt của nàng. Cứ như vậy nếm mút đến mười lần, như muốn đem lưỡi nàng nuốt vào.
Cùng lúc đó, hai phiến âm thần ở âm huyệt Hoàng Dung do Tiểu Vũ dùng tay mở ra hai đùi mà từ từ hiển lộ ra. Tiểu Vũ lúc này lại hướng tới mỹ huyệt Hoàng Dung, đầu tiên liếm đám ậm mao bên ngoài, sau đó dùng miệng hôn lên hai phiến âm thần của Hoàng Dung, tham lam mút vào, rồi dùng đầu lưỡi tách hai phiến âm thần làm lộ ra cửa động.
Tiểu Vũ thành thục liếm vào hạt đậu nhỏ ở cửa động âm huyệt, sau đó lấy đầu lưỡi tìm kiếm âm hạch dùng răng cửa cắn nhẹ rồi lại mút vào, đem đầu lưỡi nhập vào sâu trong dâm huyệt của Hoàng Dung. Cuối cùng Tiểu Vũ hai tay cầm chặt hai đùi Hoàng Dung cả đầu di chuyển rất nhanh, lấy đầu lưỡi mút vào dâm huyệt Hoàng Dung. Hoàng Dung đưa hai đùi dạng ra giơ lên cao lên để cho Tiểu Vũ mặc tình thưởng thức âm huyệt của nàng, hai tay không ngừng tự kích thích lưỡng nhũ, trên phong nhũ hiện ra những vết ngón tay cùng nước miếng của Tiểu Vũ, nhũ đầu sưng hồng không ngừng bị ngón trỏ và ngón cái xoa nắn, cái lưỡi nhỏ liếm lên đôi môi gợi cảm, cổ họng không ngừng phát ra âm thanh hổn hển:
- A … hừ … ưhm … thật ... thật sảng ... khoái … a!
Cổ phấn không ngừng lay chuyển, hai mắt long lanh nước, mồ hôi trán toát ra như mưa. Tiểu Vũ thấy vậy, hai tay đặt lên trên vai Hoàng Dung, đặt Hoàng Dung nằm nghiêng trên tảng đá, hai chân cố gắng giang ra, Tiểu Vũ cong người dùng dương cụ to dài đặt lên tiểu huyệt của Hoàng Dung, quy đầu chạm vào phía trước tiểu huyệt của nàng. Hoàng Dung dâm dật nói với Tiểu Vũ:
- Cẩn thận! Đừng gấp! Từ từ tiến vào, ngàn vạn lần đừng vừa mới tiến vào đã xuất ra, ngươi còn trẻ chưa có kinh nghiệm ...
Nàng vừa nói vừa dùng tiểu huyệt ma sát quy đầu to lớn của Tiểu Vũ. Tiểu Vũ nghe sư mẫu Hoàng Dung nói mình không có kinh nghiệm thì tức giận, gập đùi thẳng lưng một chút đem cả quy đầu đâm thẳng vào tiểu mỹ huyệt Hoàng Dung.
Chỉ thấy Hoàng Dung kêu hự một tiếng, đau đến toàn thân run rẩy, mắt phượng rướm lệ nhìn Tiểu Vũ, mồ hôi lạnh toát ra, răng ngọc cắn chặt vào môi.
- Sư mẫu, thế nào? Nàng sung sướng hay là khó chịu?
Nói xong hạ thể lại chuyển động. Hoàng Dung vội kêu lên thất thanh:
- Tiểu Vũ ngươi… ngươi … sao lại cứng vậy ... Đâm vào người ta đau quá đi ~ Nhẹ nhàng một chút có được không?
Tiểu Vũ thấy Hoàng Dung nũng nịu đáng yêu như vậy, một tay luân lưu đùa bỡn phong nhũ Hoàng Dung, tay còn lại đặt trên âm đế kiêu ngạo của nàng. Hoàng Dung khẽ nhìn dương cụ của Tiểu Vũ cắm vào tiểu huyệt của nàng chỉ còn có lộ ra một nửa, hai mép thịt hồng phấn của âm mỹ huyệt bao bọc lấy dương cụ của Tiểu Vũ, âm đế cao vút được năm ngón tay của Tiểu Vũ luân lưu đùa bỡn. Song nhũ như tuyết không ngừng bị kích thích, nhũ đầu màu hồng không ngừng lớn lên.
Hoàng Dung thấy tình cảnh như thế dâm tính càng kích động, cả người hưng phấn, tử cung liên tục co bóp tiết ra dâm dịch, hạ thân bắt đầu lay động, muốn làm cho đại dương cụ của Tiểu Vũ từ từ xâm nhập vào tiểu mỹ huyệt của nàng, đồng thời vận công bảo vệ thai nhi trong bụng, sợ Tiểu Vũ không cẩn thận mà phương hại đến thai nhi, cũng là để cho dương cụ của Tiểu Vũ thoải mái tung hoành.
Tiểu Vũ thấy Hoàng Dung dâm đãng như vậy thì dâm tính của y cũng đại phát, không quan tâm Hoàng Dung cảm thấy thế dùng, dùng sức đâm dương cụ thật lực vào sâu trong tiểu mỹ huyệt của nàng. Hoàng Dung mị nhãn nhắm lại liên tục phát ra dâm thanh:
- Chết mất! Tiểu Vũ! Sư mẫu thoải mái muốn chết! Dùng lực mạnh một chút … hảo... Sâu … sâu hơn một chút nữa! A ...
Hai tay nàng ôm chặt lấy cơ thể tráng kiện của Tiểu Vũ, toàn thân cứng ngắc, hai vú trương lên như muốn nổ tung ra, tiểu mỹ huyệt ở hạ thể hướng đến đại dương cụ của Tiểu Vũ đang đâm xuống, âm đế bị Tiểu Vũ xoa nắn sưng lên, đại âm thần theo hướng bắp đùi mở ra, phia trên dính đầy dâm dịch, hai phiến âm thần màu hồng ôm chặt lấy đại nhục bổng của Tiểu Vũ, dâm thủy theo đại nhục bổng Tiểu Vũ cắm vào chảy xuống dưới bộ mông trắng như ngọc của Hoàng Dung. Tiểu phúc Hoàng Dung liên tục co rút, cảm giác bên trong tử cung dâm triều không ngừng dâng lên, theo nhịp cắm vào của đại dương cụ mà phát ra tiếng nhóp nhép.
Hoàng Dung nhìn đại dương cụ Tiểu Vũ đút vào tiểu huyệt của nàng nhưng vẫn còn một đoạn ở bên ngoài, dương cụ màu đen nổi gân xanh cùng tiểu huyệt hồng hồng thật đối lập, trong đầu nóng bừng.
- Cự vật này cắm vào người ta thật khéo a! So với Quách Tĩnh mạnh mẽ hơn nhiều, sớm biết Tiểu Vũ có mỹ vật như vậy ta đã sớm cùng hắn thông gian cho thật sảng khoái.
Tiểu Vũ hai chân vào tấn tiểu mã bộ, rút đại nhục bổng ra khỏi tiểu huyệt của Hoàng Dung. Hoàng Dung rên rỉ liên hồi, tiểu huyệt không ngừng co giãn xuất ra dâm thủy. Tiểu Vũ thấy Hoàng Dung bị dục hoả thiêu đốt như vậy, âm thầm vận công tụ lại trên đại nhục bổng, nắm lấy eo thon của nàng mà đâm vào trở lại. Da thịt chạm vào nhau tạo ra âm thanh phạch phạch hoà cùng tiếng hổn hển của Hoàng Dung vang vọng trong thạch lâm.
Tiểu Vũ cứ như vậy giao hợp với Hoàng Dung trong nửa thời thần, chỉ thấy hai người khắp mình mồ hôi như tắm, Hoàng Dung hạ thể chảy ra chất dịch, không rõ là mồ hôi hay dâm thủy. Dương cụ của Tiểu Vũ mạnh mẽ cắm vào mỹ huyệt vừa hồng vừa nhỏ của nàng, cánh hoa phấn hồng không ngừng lay động, mật dịch từ tiểu huyệt liên tục chảy ra, tiểu mỹ huyệt giương lên nghênh đón đại nhục bổng Tiểu Vũ rút ra cắm vào.
Lúc này Hoàng Dung bắt đầu lớn tiếng rên:
- Tiểu Vũ ... Ngươi thật là nam nhân trong … nam nhân! Ngươi … ngươi kiền thật giỏi! A … ưhm … sướng … ta sướng!
Tiểu Vũ nghe vậy trong lòng càng vui sướng, cảm thấy đã đến thời khắc sau cùng, lập tức gầm một tiếng đem cả nhục bổng đút sâu vào bên trong âm huyệt Hoàng Dung, quy đầu chạm tử cung của nàng rồi vận công làm quy đầu biến lớn. Hoàng Dung cảm thấy trong tử cung đột ngột có sự thay đổi, Tiểu Vũ như muốn dùng đại quy đầu rút cả tử cung của nàng ra ngoài nên lập tức đem dang hai đùi ra.
Tiểu Vũ áp lên tiểu phúc tuyết bạch của Hoàng Dung, rút đại dương cụ ra. Lúc này tử cung của nàng đang bị đại quy đầu nong ra mà Tiểu Vũ lại dùng sức kéo ra đại nhục bổng ra ngoài. Hoàng Dung cảm giác tử cung nàng bị đại quy đầu làm cho biến hình, thập phần sung sướng. Một chút âm tinh từ tử cung tiết ra, Tiểu Vũ thấy Hoàng Dung run rẩy liên tục, cổ họng phát ra âm thanh rên rỉ ư ử, má phấn ửng hồng, nhũ đầu trương lên, tiểu huyệt co rút, bên trong tử cung không ngừng co bóp, cả người vội vàng áp lên Hoàng Dung, hai tay đem đùi Hoàng Dung ép chặt ôm lấy hạ thân mình. Đại dương cụ châm rãi tiến vào âm đạo, đại quy đầu cùng tử cung tiếp xúc tiết ra âm tinh, quy đầu không mừng ma xát với tử cung làm cho càng lúc Hoàng Dung càng chảy ra nhiều âm tinh.
Tiểu Vũ một bên hút âm tinh Hoàng Dung một bên tận hưởng dáng vẻ kiều mỵ của nàng. Nhìn Hoàng Dung mị nhãn nhắm chặt, toàn thân run run, phong nhũ trướng đại run rẩy, mồ hôi không ngừng chảy ra, Tiểu Vũ lại gia tăng tốc độ giao hợp. Hoàng Dung đột nhiên ôm lấy Tiểu Vũ, dùng tiểu huyệt khít khao ôm sát đại dương cụ, để cho đại nhục bổng Tiểu Vũ đâm sâu vào tử cung mình.
Hoàng Dung dâm thanh rên rỉ, trong tử cung âm tinh tiết ra như suối. Tiểu Vũ biết sư mẫu thể chất đặc thù, dâm đãng đến tận xương tủy, cũng mặc kệ sư mẫu có chịu được hay không, dùng gậy thịt to lớn khuấy động không ngừng trong tử cung nàng. Hoàng Dung dâm tính đại phát cũng không quan tâm nhiều, ngoại trừ vận nội công bảo hộ thai nhi, tận lực giương tiểu phúc lên, để cho Tiểu Vũ thoải mái gian dâm mình, vô lực kêu rên ngắt quãng:
- Tiểu Vũ! Sư mẫu ta … a! Ta … nhanh … lại muốn nữa! Ngươi … ngươi … ngươi nhanh … nhanh kiền ta thật mạnh! Dùng lực …. mạnh hơn chút nữa!!! A….! A….! Không được! Kiền nát tiểu huyệt đi!!! Lại …lại bắt đầu ra rồi!!! Ta sướng!!! A … a kiền chết ta rồi!!!
Dâm thanh vừa dứt, Hoàng Dung thở dốc, liên tục tiết xuất âm tinh. Tiểu Vũ hưng phấn dùng sức kiền Hoàng Dung, không đến một thời thần Hoàng Dung liên tục tiết đến mười lần, toàn thân mềm nhũn lịm đi. Tiểu Vũ sợ Hoàng Dung thoát âm mà chết, giảm tốc độ trừu sáp. Hai tay cầm phong nhũ Hoàng Dung, dùng ngón trỏ và ngón cái nắm lấy nhũ đầu hồng hồng, dùng lực xoa bóp song nhũ cao vút. Hoàng Dung cự nhũ phong mỹ theo bàn tay thô bạo Tiểu Vũ không ngừng biến thành các loại hình dạng. Tiểu Vũ cúi người mút vào nhũ đầu đỏ hồng của Hoàng Dung, từ nhũ đầu truyền đến trận trận tê dại làm Hoàng Dung từ từ tỉnh lại.
Tiểu Vũ hướng Hoàng Dung dâm tiếu nói:
-Sướng không! Sư mẫu! Còn muốn ta thao tiểu dâm huyệt của ngươi không !!!
Vừa nói một tay xoa nắn phong nhũ Hoàng Dung, một tay khác đặt trên âm vật Hoàng Dung nhẹ nhàng xoa niết. Hoàng Dung khuôn mặt đỏ bừng::
-A…! Ưhm…! Không muốn a…!
Hạ thân từ từ đung đưa theo dâm thủ Tiểu Vũ, tay trái không ngừng xoa bóp phong nhũ cao ngạo của mình, tay phải đưa lên nắm lấy cự bổng Tiểu Vũ, đưa cự bổng dẫn về phía hạ thân mình. Tiểu Vũ thuận thế cúi người hôn lên đôi môi đỏ hồng của Hoàng Dung, Hoàng Dung lập tức nhiệt tình đáp lại Tiểu Vụ, hạ thân lại tự động trương khai hết mức. Tiểu Vũ bắt đầu dùng kê ba nhanh chóng trừu sáp tiểu mỹ huyệt, Hoàng Dung dâm đãng rên rỉ:
-Tiểu VŨ! Sư mẫu ta… không được! Ngươi còn chưa chưa tận hứng…a….ngươi…a….ngươi bỏ qua ta đi!....A…ngươi lại nữa….hảo….hảo sảng a!....Tiếp tục nữa ta chịu không được…a….mau dừng lại….a…mau dừng lại đi!!
Tiểu Vũ cảm giác sắp đến cao triều, nói:
-Sư mẫu, nhanh! Cố chịu đựng, ta sắp xạ tinh.”
Vừa nói Tiểu Vũ dùng lực mạnh khoái tốc trừu sáp, thở hổn hển bắn ra đại lượng dương tinh. Hoàng Dung cảm thấy tử cung có rất nhiểu dương tinh nóng bỏng chảy vào. Song nhũ trướng căng bị bàn tay Tiểu Vũ bóp chặt, từ đầu vú đỏ hồng bắn ra rất nhiều sữa. Tiểu Vũ nhìn thấy liền nghĩ:
-Sư mẫu thật là một vưu vật, tố ái còn có thể chảy ra sữa, mang bụng lớn còn cùng đồ đẹ mình tố ái, hơn nữa lúc cao triều còn hưng phấn dị thường.
Vừa nghĩ hai tay lại đem song nhũ Hoàng Dung bóp chặt làm cho rất nhiều sữa bắn ra, xạ trên mặt mình và cả người Hoàng Dung. Lại nhìn Hoàng Dung thoải mái kêu rên, toàn thân rung động, hai chân giang ra thành hình chữ đại(大) lớn. Tiểu huyệt dưới hạ thân đang không ngừng chảy ra âm tinh, dâm thuỷ, và dương tinh Tiểu Vũ, hai phiến âm thần hồng hồng không ngừng đóng mở.
Từ đó về sau, Hoàng Dung trời sinh dâm tính tận trong xương tủy lộ ta. Quách Tĩnh năm tháng sau trở về, nhìn ái thê mình so với trước kia thần thái càng quang diễm khắp người. Bây giờ bụng đã to ra, đứa bé đã được chín tháng, sắp đến ngày sinh sản nàng vì không muốn cho Quách Tĩnh phát hiện nên thường cùng Tiểu Vũ tại mật thất tố ái.
Không nghĩ đến có một lần Quách Tĩnh ở bên ngoài mật thất nghe thấy bên trong mật thất có tiếng rên rỉ, liền cẩn thận đến gần mật thất ám môn nhìn vào, phát hiện Hoàng Dung đang mang bụng lớn ngồi trên người Tiểu Vũ, Tiểu Vũ nằm ở trên giường kê ba chĩa thẳng. Hoàng Dung đang dùng năm ngón tay nhỏ nhắn mở ra tiểu nộn huyệt của mình, cong người ngồi ở trên kê ba thẳng đứng của Tiểu Vũ. Khi quy đầu to nhu nắm tay nhỏ kia sáp vào tiểu huyệt Hoàng Dung, Hoang Dung mị nhãn đóng chặt, miệng không ngừng kêu rên.
Tiểu Vũ đưa hai tay nâng lên lưỡng nhũ cao vút của Hoàng Dung, vừa xoa bóp vừa dâm nói:
-Sư mẫu, vú của ngươi càng ngày càng lớn, hôm nay ta nhất định đem vú của ngươi chơi đùa đến xuất ra nước. Làm cho ngươi phía dưới cũng chảy nước, phía trên cũng chảy nước. Sư phụ nếu không thấy dâm dạng của ngươi, nhất định sẽ cho rằng ta nói khoác.
Hoang Dung một bên bắt đầu chuyển động lên xuống, hai dâm nhũ trước ngực không ngừng nhảy lên, tiểu nộn huyệt theo Hoàng Dung vận động lên xuống mà bị đại kê ba Tiểu Vũ tiến vào xuất ra, dâm dịch từ trong tiểu huyệt chảy ra, một bên nói với Tiểu Vũ:
-Sư ngươi không kiền ta như thế, ta hoài thai hắn không cùng ta tố ái. Tiểu Vũ ngươi không giống vậy, cái của ngươi vừa to lớn, mỗi lần người ta đều bị ngươi làm cho chết sống, lần này ta nhất định để cho ngươi chơi đùa.
Nói xong lại thở hổn hển, từ bên trong tử cung bắn ra đại lượng âm tinh.
Quách TĨnh thấy vậy lửa giận bốc lên ba trượng, lại nhìn Hoàng Dung thân thể trần truồng đứng thẳng, hai đùi phân khai, trong âm hộ không ngừng chảy xuống dâm thuỷ. Tiểu Vũ nửa quỳ dùng ngón tay cắm vào trong âm huyệt Hoàng Dung, không ngừng trừu sáp, đầu tiên là một ngón tay, sau đó đem cả nắm ngón tay đều cắm vào trong tiểu huyệt Hoàng Dung, Hoàng Dung thân thể càng run rẩy, hai đùi giương gia để cho âm hộ càng trương khai. Hạ thân liên tục lay động, song nhũ trước ngực không ngừng rung động, do hưng phấn tuyết bạch cự nhũ Hoàng Dung trương lên như muốn nổ tung, nhũ đầu tiết xuất ra sữa, hai tay xoa bóp hai vú liên tục, bên trong tử cung tiết xuất âm tinh. Hoàng Dung hưng phấn dùng hai tay nhỏ dài dùng sức xoa nắn lưỡng nhũ, dòng sữa màu trắng từ nhũ đầu chảy ra bắn khắp nơi trên âm hộ đang mở ra như mưa rơi, hai đùi đều ướt đẫm. Trên mặt đất ngoài nước sữa còn có cả dâm thủy âm tinh từ trong âm hộ chảy ra, cả mật thất xuân quan vô hạn, có tiếng dâm tiếu của Tiểu Vũ, cũng có cả tiếng Hoàng Dung đến cao triều phát ra dâm thanh.
Lúc này Tiểu Vũ đưa chân trái Hoàng Dung giơ lên đặt lên eo, lấy tay đưa đại nhục thương hướng đến tiểu huyệt lộ ra dưới cái bụng lớn của Hoàng Dung. Hoàng Dung vừa rên vừa nói:
-Tiểu Vũ! Ngươi cẩn thận một chút, đưng có đam thủng cả tiểu huyệt của ta! ..A!
Một bên dùng ngón trỏ và ngón giữa tay phai banh tiểu huyệt đầy dâm thuỷ ra, chứng kiến Tiểu Vũ trầm eo, kê ba dài một thước cắm vào trong tiểu mỹ huyệt Hoàng Dung, Hoàng Dung chỉ thấy từ hạ thần truyền đến một cảm giác tê dại, toàn thân rung động. Tiểu Vũ một bên trừu sáp hạ âm Hoàng Dung, một bên kéo đùi Hoàng Dung lên để cho Hoàng Dung giữ người không đổ xuống.
Tiểu Vũ một hơn trừu sáp Hoàng Dung không dưới năm trăm lần, thấy Hoàng Dung một bên kêu hảo sảng, một bên tiết xuất âm tinh. Sợ Hoàng Dung không chịu được mình trừu sáp, mới dùng đại quy đầu chạm vào vào trong tử cung ma sát vách thịt bên trong tử cung Hoàng Dung. Sau khi Hoàng Dung tiết âm tinh thêm một lần nữa mới bắn ra dương tinh, dương tinh bắn ra như vòi nước xạ tại bên trong tử cung Hoàng Dung. Hoàng Dung vừa tiết thân vừa rên rỉ nói:
-Tiểu Vũ! Ta sắp chết! Thoải mái chết ta mất… kê ba của ngươi thật lợi hại! A…a! Sảng…ngươi thật mạnh mẽ…a!....
Tiểu Vũ Vũ một bên đặt Hoàng Dung đang hít thở khó khăn nằm ở trên giường, một bên dùng tay nhẹ nhàng xoa nắn song nhũ Hoàng Dung. Nhũ đầu hồng hồng bị tay Tiểu Vũ xoa nắn không ngừng chảy ra sữa. Hoang Dung vừa thở gấp mở ra hai đùi giương lên hạ âm. Chỉ thấy hạ âm mở ra, hai mép thịt trương hợp phun ra dâm thuỷ cùng âm tình. Dương tinh Tiểu Vũ xạ tại bên trong tử cung Hoàng Dung từ từ chảy ra, vừa hưởng thụ dư âm khoái cảm cao triều. Tiểu Vũ thấy vậy lại dùng đại lực xoa nắn nhũ đầu Hoàng Dung, Hoàng Dung thân thể liên tục run rẩy, nhìn sữa của mình đang từ nhũ đầu chảy ra liền nói:
-Tiểu Vũ! Đừng loạn, hôm nay ngươi cũng tận hưng, không đi ra bây giờ sư phụ ngươi trể về nếu để hắn thấy thì không tốt đâu.
Tiểu Vũ vừa nhẹ nhàng ngắt nhéo vừa nói:
-Tiểu dâm phụ, đừng giả vờ nữa, mang bụng lớn còn cùng người khác tố ái. Sư phụ nếu thấy còn phải tạ ơn hảo đồ đệ ta nữa chứ! Ngươi dâm như vậy, sư phụ sợ là không thỏa mãn được ngươi.
Nói xong lại từ mật thất ám đạo đi ra. Mà Hoàng Dung còn đang nằm lại hưởng thụ cảm giác ngọt ngào chưa hết kia.
Quách TĨnh ở bên ngoài nghe thấy, tâm lý khó xử, chính mình muốn luyện được võ công cao thâm thì cần ít cùng nữ tử giao hợp, Hoàng Dung nhất thời tĩnh mịch không chịu được, mới cùng Tiểu Vũ làm ra chuyện ấy, nhất thời không có chủ ý, nghĩ đến ái thê mình cùng đồ nhi tố ái, tâm lý lại có một cảm giác nói không ra. Đặc biệt ái thê dưới hạ thân Tiểu Vũ uyển chuyển kêu rên, dâm thủy tràn trề, trong lòng lại có xung động cường liệt, tâm lý lại hy vong có thể chứng kiến lúc Tiểu Vũ kiền ái thê mình, tư thế hưng phấn của ái thê. Cuối cùng hạ quyết tâm không đi vạch trần, như vậy vừa có thể giữ được thanh danh mình, thứ hai ái thê lại không yêu cầu nhiều, mình có thể tiếp tục luyện tập võ công.
Ngày thứ hai Quách Tĩnh không từ mà biệt rời khỏi đào hoa đảo đến Toàn Chân giáo bế quan luyện công. Hoàng Dung từ đấy cuộc sống bắt đầu càng dâm đãng.
Ba tháng sau, Hoàng Dung thuận lợi sinh hạ một nam một nữ, chính là Quách Tương và Quách Phá Lỗ. Quách Tĩnh sau khi biết tin liền sai Toàn Chân giáo đồ Doãn Chí BÌnh đi trước đến Đào Hoa đảo thăm ái thê. Giữa trưa, Doãn Chí Bình đến Đào Hoa đảo, còn chưa lên đến bờ, Hoàng Dung đã tự mình đến bến thuyền tiếp đón. Doãn Chí Bình bình thường mặt ngoài lộ vẻ chính nhân quan tử, kỳ thật đã làm cho Tiểu Long Nữ khai bao, phạm vào sắc giới, bình thường vẫn tự tiện hạ sơn hái hoa.
Thuyền còn chưa cập bờ, Hoàng Dung đã đứng đầu bến nghênh đón. Doãn Chí BÌnh vừa đặt chân lên bờ liền hướng Hoàng Dung khách khí nói:
-Làm phiền đại giá Quách phu nhân, bần đạo thật không dám đảm đương!
Hoàng Dung kiều thanh nói:
-Không dám! Không dám! Đạo trưởng ngàn dặm xa xôi đến thăm, ta sao có thể thất lễ.
Doãn Chí Bình lúc này mới tử tế đánh giá Hoàng Dung, tâm lý không khỏi ngơ ngẩn, buột miệng nói:
-Hơn mười năm rồi không gặp Quách phu nhân, không ngờ Quách phu nhân càng ngày càng đẹp!
Hoàng Dung đẹp lòng, trong mắt mị sóng tỏa ra, chậm rãi bước tới gần Doãn Chí Bình, trước ngực lưỡng nhũ nhẹ nhàng nhấp nhô, phóng tình vạn chúng hướng Doãn Chí BÌnh yêu kiều khẽ giọng nói:
-Không dám, không dám, đạo trưởng quá khen, đạo trưởng tu đạo hữu phương, tiên cốt phi phàm nha!
Doãn Chí Bình thấy vậy mắt ngơ ngẩn, tâm lý ngứa ngáy. Doãn Chí Bình phát hiện Hoàng Dung kiều thái cùng nữ tử mười năm trước đã bất đồng, bây giờ Hoàng Dung thành thục tựa như quả cây chín đỏ mọng, ai nhìn thấy cũng đều muốn cắn lên một cái. Thật sự là không thể hiểu được, Quách sư huynh vì sao có kiều thê mà không bồi tiếp, lại chạy đi bế quan luyện cái gì công.
Hoàng Dung thấy thần thái Doãn Chí Bình khi nhìn mình lộ ra vẻ si mê, giống như trư ca, tâm lý không khỏi sinh ra ý nghĩ kỳ quái:”Nghe nói Toàn Chân giáo Doãn Chí Bình không an phận, chẳng những làm Tiểu Long Nữ khai bao, hơn nữa Tiểu Long Nữ sau đó cũng không tìm hắn báo phục, ngoài hắn ra làm gì có người Trung Nguyên nào dám làm chuyện kinh thiên này chứ. Nghĩ đến đây, Hoàng Dung mặt tự nhiên đỏ bừng, hít thở dồn dập, hai đại nhũ trong áo ngực chợt ẩn chợt hiện, làm cho người nảy sinh ý nghĩ kỳ lạ. Doãn Chí Bình thấy Hoàng Dung đang mặc một kiện áo ngực làm từ tơ trắng nên nhìn không rõ, bất quá hai tuyết bạch cự nhũ cũng đã lộ ra nửa phía trên, hai nhũ đầu rung động, lộ rõ ra ngoài áo ngực hai điểm lồi, theo Hoàng Dung đi lại hai đại nhũ thoáng ẩn thoáng hiện, thật sự làm người khác máu mũi phun ra. Hai người đều mang tâm sự miên man một lúc.
Doãn Chí Bình vừa nói rõ ý Quách Tĩnh, Hoàng Dung biết trượng phu muốn thấy hai tiểu hài tử, nên phân phó Đại Vũ đưa hai hài tử theo thuyền đi đến Toàn Chân giáo.
Sau khi Đại Vũ lên thuyền, Doãn Chí Bình tìm cớ nói muốn ở lại trên đảo cùng Tiểu Vũ luận bàn một chút võ công. Hoàng Dung còn chưa tỏ thái độ, Tiểu Vũ bên cạnh đã thay mặt Hoàng Dung đáp ứng, bởi vì Tiểu Vũ nghe nói qua Doãn Chí Bình làm Tiểu Long Nữ khai bao, đối với việc này rất có hứng thú muốn trao đổi cùng Doãn Chí Bình.
Đối với Tiểu Vũ gần đây có những biểu hiện biến thái, Hoàng Dung chỉ quan tâm mỗi ngày toàn thân được sung sướng, cũng không để ý đến ý định của Tiểu Vũ và Doãn Chí Bình, chỉ cười nhẹ tỏ vẻ đáp ứng Doãn Chí Bình lưu lại.
Doãn Chí Bình trong lòng đã có mục đích. Hoàng Dung đưa tiễn Đại Vũ cùng hài tử xong, liền kêu hạ nhân trước tiên dẫn Doãn Chí Bình đi an bài chỗ ở nghỉ ngơi một chút, cũng phân phó xuống dưới chuẩn bị cơm nước chiêu đãi.
Lúc này cũng đã quá trưa, mọi người ở phòng khách hàn huyên một lúc về đại thế võ lâm, khi Doãn Chí BÌnh nói đến vương gia Mông Cổ Hoắc Đô ở Trung Nguyên gian dâm phóng túng thì Hoảng Dung tỏ vẻ phi thường tức giận, nói có dịp nhất định trừ đi tên võ lâm dâm tặc. Nhưng Tiểu Vũ và Doãn Chí Bình lại hiểu ý cười thầm, không quá để ý, tâm lý cũng không hẹn mà gặp. Chính mình so với Hoắc Đô cũng không kém cạnh, sợ là đến lúc đó, dâm tặc không trừ đi, lại cùng Hoắc Đô lên giường. Thật là Quách đại hiệp một đời anh minh, nhưng đối với dâm tính của ái thê thì một chút biện pháp cũng không có.
Doãn Chí Bình đơn giản nói một chút, Quách Tĩnh gần đây ham mê luyện công, trong lúc nhất thời sẽ không hồi đảo. Hoàng Dung nghe được tin vui, bảo Tiểu Vũ lưu lại thay mặt chiêu đãi Doãn Chí Bình, còn mình thì trở về phòng.
Tiểu Vũ liền đưa Doãn Chí Bình đến khách phòng nghỉ ngơi, nói đến tối sẽ gọi hắn và sư mẫu cùng ăn cơm. Còn cố tình tiết lộ gân đây có một gian mộc phòng, là phong tắm sư mẫu buổi trưa hay thích đến tắm rửa, rồi mới hắc hắc dâm tiếu. Mà Doãn Chí Bình cũng hiểu ý cũng dâm tiếu cười theo, liên mồm đa tạ Tiểu Vũ quan tâm. Tiểu Vũ vội vàng nói:
-Doãn huynh khách khí rồi! Có hoa thơm mọi người cùng hưởng thôi, Doãn huynh cũng không nên dấu diếm nha, nghe nói Doãn Huynh làm mỹ nữ Cổ Mộ phái Tiểu Long Nữ khai bao, trái lại không bị Tiểu Long Nữ giết chết báo thù, mà còn nhiều lần thừa dịp Dương Quá vắng mặt, phóng túng gian dâm ai thê hắn.
Doãn Chí Bình hắc hắc cười:
-A…a! Lần sau có dịp nhất định sẽ cùng Tiểu Vũ huynh đồng thời thao Tiểu Long Nữ, chúng ta hợp tác lại thành song long hí phượng, ha ha ha…
-Ha ha! Đúng vậy, đúng vậy. Đến lúc đó còn phải nhờ Doãn huynh chỉ điểm thêm.
-Chỉ điểm thì không dám, Tiểu Vũ huynh không phải đã đem Trung Nguyên đệ nhất mỹ nữ tâm hoa phóng túng sao!
Tiểu Vũ giả vờ cả kinh hỏi:
-Doãn huynh làm sao biết được?
-Ta vừa nhìn đã biết ánh mắt sư mẫu của ngươi, khi nói chuyện tỏa ra mị thái, nhất định là thường xuyên trầm mê đường tình, mới có thể kiều mỹ như vậy, mà nàng chỉ kêu Đại Vũ huynh đưa đi hài tử, không gọi ngươi đi, chính là không nử rời khỏi ngươi rồi.
-Oa! Doãn huynh thật là suy luận bất phàm, đoán một cái đã trúng!
-Không dám! Tiểu Vũ huynh cũng cần phải chiếu cố ta một chút nhé, hắc hắc…!
-Doãn huynh yên tâm! Sư mẫu ta, nàng từ nhỏ thể chất đã không giông người thương, trời sinh tính hảo dâm, hơn nữa sư công từ nhỏ đã cho nàng ăn kỳ trân dị thảo, nàng hiện tại thật sự không hổ Trung Nguyên đệ nhất dâm nữ, ha ha! Chờ một chút ngươi cẩn thận nhìn vào phòng tắm sẽ biết!
-A! Đa tạ Tiểu Vũ huynh đệ nâng đỡ, bần đạo sau này nhất định hoàn thành tâm nguyện của ngươi với Tiểu Long Nữ!
Tiểu Vũ nghe vậy cao hứng phi thường, trong lòng thầm nghĩ:
-Dương quá a, dương quá, nhìn ta sau này thế nào chơi đùa kiều thê Tiểu Long Nữ của ngươi.
Nhìn lại thời gian cũng không còn sớm, liền quay sang Doãn Chí Bình nói:
-Ta cũng không làm phiên Doãn huyn nữa.
Vái chào xong liền rời khỏi khách phòng.
Doãn Chí Bình thấy thời gian ăn cơm còn một lúc nữa mới đến, liền đi ra cửa phòng, nghe thấy phòng tắm không xa truyền tới tiếng nước chảy.
Phòng tắm là một gian phòng lớn, trên ván gỗ hình như có người cố ý đục một lỗ, có thể dễ dàng nhìn thấy bên trong. Khi Doãn Chí Bình đến gần phòng tắm, nghe thấy tiếng nước chảy, hiển nhiên là có người đang tắm rửa.
Doãn Chí Bình nghe thấy tiếng phụ nữ rên rỉ, âm thanh rất nhỏ. Doãn Chí Bình không khỏi sợ run, vội vàng đứng im vểnh tai nghe ngóng, nhưng cũng không nghe thấy gì nữa. Doãn Chí Bình nghi hoặc mình nghe nhầm, nhưng vừa tiến đến lại nghe thấy rên rỉ thống khổ như tiếng khóc, Doãn Chí Bình đoán chắc là tiếng đàn bà thống khổ rên rỉ. Doãn Chí Bình nhìn không được tiến lại gần, từ cái lỗ hổng đưa mắt nhìn vào.
-Trời của ta ơi! Một …đại mỹ nữ, thật sự là “Trung Nguyên đệ nhất mỹ nhân” Hoàng Dung.
Doãn Chí BÌnh thần kinh đột nhiên khẩn trương, lúc này Hoàng Dung thân thể trần truồng, cả người tựa vào vách tường, dang hai chân, lộ ra động đào nguyên mê người kia. Hai tay đang không ngừng ma sát âm hộ đỏ hồng của nàng, hai mắt khép hờ, miệng nhỏ hé mở. Doãn Chí BÌnh biết Hoàng Dung đúng là đang làm …chuyện đó.
-Ưhm…ưhm…
Hoàng Dung lắc lắc đầu, thở ra tiếng rên rỉ.
Hoàng Dung đang tắm rửa tại sao lại đi làm chuyện này? Doãn Chí BÌnh nghĩ chắc tám phần là do Quách Tĩnh vắng mặt, vô pháp thỏa mãn nàng, Tiểu Vũ lại đi tiếp chuyện mình, cho nên chỉ đành làm vậy để giảm bớt dục hỏa. Cũng khó trách, Hoàng Dung xinh đẹp như vậy, lại đi gả cho trượng phu ham mê võ học, nhìn từng khoảng mê người trên thân Hoàng Dung, hai vú không bởi vì nuôi hài tử hay nam nhân đùa bỡn mà xệ xuống, vẫn phi thường to lớn đầy đăn vểnh lên, nhũ đầu thâm hồng, đàn tính kinh người, trương lên như muốn chảy nước. Nhìn tiểu phúc phía dưới như không quan hệ với việc nàng đã sinh qua đứa trẻ, eo của nàng vẫn rất nhỏ. Nhĩn xuống chút nữa…a! Chính là động đào nguyên đùa bỡn anh hùng hảo hản khắp thiên hạ, âm mao của nàng rất thưa thớt, nguyên cả ngoại âm lộ ra, âm hạch cũng hưng phấn lồi ra ngoài, cũng hiểu được tính dục của nàng mạnh mẽ hơn người, âm thần hồng hồng giương ra phía ngoài, theo Hoàng Dung xoa nắn không ngừng chảy ra dâm thuỷ xuống bắp đùi.
-Hư… chết…
Hoàng Dung run rẩy thân thể, ngữ âm mơ hồ rên rỉ.
Lúc này Hoàng Dung đưa một tay xoa bóp vú của mình, hai nhũ đầu thâm hồng kia bị xoa nắn dần cứng lên, chảy ra một ít sữa, toàn thân co giật…
-Ai… lão thiên…muốn chết mất…
Động đào nguyên dưới âm mao mềm mại của Hoàng Dung không ngừng chảy ra dâm thuỷ, âm mao mềm mại bết lại cùng một chỗ.
Hoàng Dung vô lực rên rỉ, cũng không biết mình đến nơi nào nữa, toàn thân vặn vẹo bất an, cả thân trắng nõn lay động uốn éo, nhưng tay vẫn hướng vào bên trong huyệt đông cọ xát.
Hoàng Dung thân thể uốn cong, hai mắt nửa nhắm nửa mở nhìn âm hôm mình, lại đưa bàn tay đang xoa vú đến âm hộ, dùng hai ngón tay banh hai mép thịt ra, lật hai phiến âm thần ra ngoài, tay khác đưa ngón tay tiến vào bên trong động đào nguyên, giả như kê ba rút ra cắm vào, tự đùa bỡn âm hộ mình.
Hoàng Dung ngón tay cắm vào rút ra, hiển nhiên có rất nhiều khoái cảm, chỉ thấy trên mặt nàng mang nụ cười dâm đãng, dâm thuỷ từ tử cung nàng chảy ra tràn trề. Theo ngón tay xuất nhập, hai phiến âm thần cũng vừa thu vào lộ ra, đầu nàng lắc qua lắc lại, trong miệng không ngừng kêu rên:
-Ưhm…a…a…
Doãn Chí Bình bị đáng vẻ phóng đãng của nàng dẫn dụ tính dục lên, kê ba nhanh chóng trướng đại. Doãn Chí Bình cũng mặc kệ sẽ phát sinh hậu quả, nhanh chóng tiến vào phòng tắm, hướng đến Hoàng Dung đang nằm đi đến ôm lấy nàng.
Hoàng Dung kinh hô:
-A? Ngươi….ngươi……
-Quách phu nhân, không cần kêu lên, ta đến…để làm cho người sung sướng.
Doãn Chí Bình môi hôn lên Hoàng Dung, Hoàng Dung giãy dụa tránh né trong lòng Doãn Chí Bình.
-Ưhm…không muốn…xú đạo sĩ….
Không để ý tới kháng cự của nàng, nàng kháng cự như vậy đôi với Doãn Chí Bình mà nói chính là sự cổ vũ. Doãn Chí Bình vội vàng liếm mút vú đầy đặn của Hoàng Dung.
-Không muốn….ta không muôn…
Hoàng Dung trong miệng liên tục kêu không muôn, nhưng hạ thân lại giang ra dựa vào hạ thân Doãn Chí Bình, âm hộ hướng về phía kê ba thẳng đứng của Doãn Chí Bình, không ngừng cọ xát. Doãn Chí Bính cảm thấy một cổ nhiệt lưu từ dưới người Hoàng Dung truyền vào thân thể mình. Doãn Chí Bình mạnh mẽ đè Hoàng Dung xuống mặt đất phong tắm, toàn thân áp xuống.
-Xú đạo sĩ….ngươi muốn làm cái gì?
-Làm cho ngươi sung sướng!
-Ư…ngươi…
Doãn Chí Bình dùng sức phân khai hai đùi Hoàng Dung, khiến âm hộ ẩm ướt của nàng trình ra trước mắt. Doãn Chí Bình cầm kê ba hướng tới động khẩu Hoàng Dung đẩy vào nhưng lại bị trượt ra, Doãn Chí Bình gấp gáp đến độ trong mắt toàn sao.
-Quách phu nhân, tiểu dâm huyệt của ngươi quá nhỏ, ở chỗ nào vậy?
-Tự mình tìm đi.
Hoàng Dung đang nói tự đông đưa chân trương ra càng lớn, đưa một tay ra giúp kê ba Doãn Chí Bình đến cửa động của nàng. Doãn Chí Bình vội vàng tiến vào lấp kín.
-A…ưhm…
Hoàng Dung đưa chân đặt lên trên mông Doãn Chí Bình, khiến nhị hoa của nàng càng mở ra, mỗi khi kê ba Doãn Chí Bình cắm vào đều chạm đến hoa tâm nàng, mà nàng toàn thân sướng đến run rẩy.
-Ác…đệp muốn chết…
Doãn Chí Bình cảm giác được bên trong động Hoàng Dung có tầng tầng vách thịt, trùng trùng điệp điệp, kê ba cảm giác vô cùng thoải mái, không nhịn được liên tục mạnh mẽ rút ra cắm vào.
-A…Doãn đạo trưởng… ngươi thật biết kiền… Hảo thoải mái…sướng muốn chết….a….
-Cảm thấy…sướng muốn chết…
-Ư…mạnh….mạnh hơn một chút nữa….Doãn đạo trưởng….ngươi thật tàn nhẫn…muốn phá tiểu huyệt của ta….thật xấu nha….
-Kêu ba to quá….Doãn đạo trưởng… ôi chao…sướng chết ta mất….mạnh hơn…mạnh hơn một chút nữa….
-Doãn ca ca…ngươi làm ta nước dâm…nước chảy ra…. thật là…muốn kiến chết ta…a….
Trong khi Hoàng Dung dâm thanh đãng ngữ, Doãn Chí Bình một hơi trừu sáp hơn trăm lần, mới giảm được một chút dục hoả ức chế, đưa quy đầu di lên di xuống trên âm hạch Hoàng Dung.
-Doãn ca ca…ôi…
Hoàng Dung không nhin được run rẩy sung sướng
-Ô …ta không chịu được…khó chịu…phía dưới….
Hoàng Dung một mặt run rẩy kêu rên, một mặt đưa cái mông đầy đăn hướng lên trên, hai bên mở ra càng lớn, như muốn đem cửa huyệt trương khai.
-Sao vậy? Quách phu nhân!
-Ư…người ta không muốn ngươi…không muốn ngươi…ở trên…trên âm hạch người ta…ngươi thật…Doãn ca ca ngươi…ngươi….ngươi thật là hỗn đản….ô…van ngươi….đừng nhẹ nhàng….
-Tốt lắm, ngươi chửi ta hỗn đản, ngươi thật muốn chết rồi.
Doãn Chí Bình nói xong đưa quy đầu ấn đặt hoa tâm Hoàng Dung đảo qua đảo lại, đâm chọc hoa tâm, rồi lại đưa ra đưa vào, liên tục khiến cho Hoàng Dung muốn sống muốn chết, dâm thủy trận trận từ nơi tử cung chảy ra.
-A…Doan đạo trưởng…ngươi muốn ta chết a…mau đút vào một chút....bên trong huyệt khó chịu chết đi được…ngươi thật là…
Doãn Chí Bình không để ý tới Hoàng Dung vẫn ma xát âm hạc của nàng, Hoàng Dung thân thể run rẩy, tứ chi như bạch tuộc uốn éo, mông hất mạnh lên, hiển lộ ra vẻ đính điểm khoái cảm sắp tới, miệng thở hổn hển, hai mắt mơ hồ, má phấn đỏ bừng.
-Doãn ca ca…ngươi sao không nhanh đút vào…có được không…mau đi…bên trong huyệt khó chịu quá…đừng trêu chọc ta nữa…ai da…ngươi lại trêu ta…nha…không muốn…ta muốn….
Hoang Dung chân giật giật như ngồi trên xe ngựa, trương cái mông không ngừng chuyền động, muốn đưa mông lên, đem toàn thân Doãn Chí Bình ôm chặt.
-Ưhm…ta…xuất ra…
Bên trong âm huyệt Hoàng Dung tầng tầng vách thịt vừa co vừa bóp, bốn phương tám hướng bao vây lại, tử cung nàng như trẻ con mút sữa liên tục mút chặt…âm tinh nàng từng dòng từng dòng chảy ra, tưới lên quy đầu của Doãn Chí Bình. Vách động thịt của Hoàng Dung chầm châm đem quy đầu bao vây lại, chỉ cảm giác như lửa nóng vây quanh, kê ba bị vách thịt của Hoàng Dung bao chặt, một điểm nhỏ cũng không hở ra. May mà Doan Chí Bình trong lòng đã sớm có chuẩn bị, nếu không có thể làm hỏng hết mọi toan tính của hắn.
Hoàng Dung tiết xong, vách thịt đang bao vây Doãn Chí Bình cũng từ từ mở ra. Hoàng Dung thở ra từng hơi dài, mở hai mắt thoả mãn nhìn Doãn Chí Bình cười!
-Doãn đạo trưởng, ngươi thật lơi hại, nhanh như vậy đã làm ta xuất ra.
-Có sướng không?
-Ư… to cứng như vậy mà, đàu óc vẫn còn đang mơ màng.
-Quách phu nhân, ngươi thư thái nhưng ta còn chưa có, ngươi nhìn xem nó còn trương cứng như vậy.
Doãn Chí Bình vừa nói vừa cố ý đưa kê ba về phía trước chọc vào hai cái.
-Bại hoại…ngươi bại hoại…
-Ta phải bại hoại, ngươi mới có cảm giác sung sướng, có phải không?
Doãn Chí Bình đưa miệng đến gần lỗ tai Hoàng Dung nói.
-Ngươi chết đi!
Hoàng Dung bóp một cái trên kê ba Doãn Chí Bình.
-Ô, ngươi dâm ma vậy, nhìn xem ta một lúc nữa thế nào thu thập ngươi.
- Ai bảo ngươi nói linh tinh, ngươi cẩn thận ngày mai ta đi cho quách sư huynh ngươi biết, nói ngươi cưỡng gian ta!
Doãn Chí Bình nghe thấy không khỏi cười rộ, cố ý chọc kê ba về phía trước một chút, đẩy mông Hoàng Dung lên.
-Tố cáo ta cưỡng gian? Hừ! Ta còn muốn tố cáo ngươi dụ gian ta ấy chứ!
-Tố cáo ta dụ gian?
-Đúng vây a, tố cáo ngươi dâm đãng, dẫn dụ ta thành gian.
-Ngươi chết đi, ta dẫn dụ ngươi, lời này cũng nói được?
-Sao không nói được? Ngươi không nghĩ ngươi là một người dâm đãng, có vẻ như không chịu sống cả đời với kê ba một nam nhân.
-Chuyện đó sao có thể nói ta dẫn dụ ngươi?
-Ngươi tự mình chọc ngoáy âm hộ như vậy, ta cũng không phải Liễu Hạ Huệ, nhìn thấy là muốn, hại ta không nhịn được chạy đến, như vậy không phải dẫn dụ ta sao?
-Ta làm chuyện xấu hổ kia, ngươi đều đã nhìn thấy? Ngươi bại hoại, nhìn lén người ta…
Doãn Chí Bình im lặng ngước lên, rất lâu mới mở ra hướng Hoàng Dung nói:
-Quách phu nhân, ta muốn bắt đầu rồi.
Doãn Chí Bình lấy hành động thay trả lời, đưa mông chọc vào hai lần.
-Được không?
Doãn Chí Bình hỏi.
-Ưhm
Hoàng Dung tự động đưa chân gác lên hông Doãn Chí Bình, Doãn Chí Bình lại từng phát từng phát tiếp tục rút ra cắm vào, mỗi lần Doãn Chí Bình trừu sáp Hoàng Dung lại hướng lên phối hợp động tác của Doãn Chí Bình, tăng thêm tình thú.
-Ôi! Doãn đạo trưởng, ngươi lại….lại làm ta xuất ra dâm thuỷ rồi….
-Là do ngươi, không nên trách ta!
Doãn Chí Bình tiếp tục cúi đầu kiền mạnh.
-A…Doãn đạo trưởng, ngươi…ngươi thật giỏi…đâm lên phía trên đi….sướng…mạnh hơn chút nữa….
Chậm rãi, Hoàng Dung lại bắt đầu thấp giọng kêu rên dâm đãng.
-Quách phu nhân, ngươi sao lại như vậy?
-Cũng tại ngươi làm cho ta thế này…mỗi lần chọc xuống đều chạm đến chỗ…làm ta nhanh sướng…lại xuất ra…không…….
-Quách phu nhân, ngươi sao lại chảy ra, dâm thủy của ngươi thật nhiều.
-Ta không hiểu trong đó, nó muốn xuất ra, không có…biện pháp…lại xuất ra….Doãn đạo trưởng, kê ba của ngươi so với trượng phu ta thô hơn nhiều….quy đầu của ngươi lại lớn….mỗi khi cắm xuống chạm vào tử cung người ta…không nhịn được…muốn run rẩy….a….ngươi xem nó…lại chọc….chọc tới chỗ đó rồi….Aaa…
-Kê ba so với Quách Tĩnh lớn hơn, có chuyện đó sao?
-Cũng là ngươi…so với hắn mạnh mẽ hơn….A..a …nó…chọc vào tiểu phúc ta….ôi da…muốn chết….a…ta quá….quá sướng….nhanh….nhanh mạnh….mạnh…. hơn một chút… trừu sáp ta…a…
Hông Doãn Chí Bình cũng không quên cao thấp trừu sáp, điên cuồng dập xuống, hai tay cũng không tự chủ chơi đùa xoa nắn cự nhũ của Hoàng Dung, sữa liên tục từ đầu vú chảy ra phun khắp người Doãn Chí Bình và Hoàng Dung.
-Ai da…Doãn đạo trưởng…nhẹ nhàng một chút… nắm chặt như vậy làm người ta bên trên chảy nước…phía dưới cũng chảy nước rồi.
Hoàng Dung đưa mắt nhìn Doãn Chí Bình, như có oán ý.
-Doãn đạo trưởng….phía dưới mạnh hơn một chút, ngươi thế nào chỉ nhớ bên trên …mà quên mất bên dưới rồi…ưhm…
Hoàng Dung khó chịu nói.
Doãn Chí Bình nghe Hoàng Dung nói vậy, vội vàng đâm chọc cọ xát vào nhụy hoa nàng.
-Không được…Doãn đạo trưởng, ngươi muốn mạng ta sao….ta muốn chết mất…ngươi làm vậy…thật sự muốn lấy mạng ta…
Doãn Chí Bình lại há miệng ngậm vào một bên vú to tròn của Hoàng Dung, liên tục liếm mút, làm vú bắt đầu chảy sữa, rồi lại nhả ra, dùng răng cắn nhẹ vào điểm anh đào tròn nhỏ đẹp đẽ kia. Toàn thân nàng run rẩy không ngừng, nước sữa phun ra.
-A…Doãn đạo trưởng….sách sách(tiếng lưỡi)…ai yêu….chịu không được…ta không dám….tha cho ta đi…ta không dám…không chịu được…ai yêu…ta…muốn lấy mạng ta sao….a…
Hoàng Dung thoải mái van xin.
Hoàng Dung hai chân gác lên trên hông dùng lực quắp chặt lấy Doãn Chí Bình, hai tay cũng ôm chặt Doãn Chí Bình. Doãn Chí Bình thấy biểu hiện không chịu được nữa của Hoàng Dung, trong lòng hiện lên nụ cười thắng lợi nhưng vẫn không dừng lại, hông vẫn mạnh mẽ trừu sáp, răng cắn vào nhũ đầu của nàng, nước sữa không ngừng từ đầu vú thâm hồng phún xuất…
-A….chết mất….
Hoàng Dung hét to, dâm thủy trong ngọc môn như triều dâng.
Kê ba Doãn Chí Bình đâm chọc vào âm hạch của Hoàng Dung, nhẹ nhàng cọ xát.
-Ai yêu…sách sách…Doãn ca ca…ngươi đừng…ta chịu không được…ta chết mất…ưhm…ta lại muốn xuất ra…không được….ngươi lại….
Hoàng Dung miệng thì kêu dừng, thân thể lại run rẩy dướn lên, cả người lay động như hươu chạy loạn, ngọc động dâm thủy chảy ra như suối. Doãn Chí Bình nhìn Hoàng Dung mặt đỏ bừng hỏi:
-Quách phu nhân, ngươi thoải mái không?
Hoàng Dung hé mắt cười nói:
-Thoải mái, sướng muốn chết đi được…ai yêu…nhanh một chút…nhanh dùng sức kiền ta….ư…cọ xát thế làm ta sướng….ngươi kiền ta chết đi được…làm ta…cả người…không chỗ nào…không sướng….ai yêu…hôm nay ta…sướng chết đi được….ai yêu…ta muốn lên trời mất….
Hoàng Dung kêu lạc cả giọng.
Đột nhiên nàng toàn thân chợt cường liệt run rẩy, hai tay hai chân vòng lên ôm chặt Doãn Chí Bình, hai mắt trắng dã, há miệng thở dốc. Doãn Chí Bình cảm giác như cố một cổ âm tinh nóng rực, tưới lên trên quy đầu, từ cửa tử cung đang co bóp của Hoàng Dung chảy ra.
-Quách phu nhân, bóp chặt thê…ta cũng muốn ra…a…
Nói chưa xong, Hoàng Dung đã tự động dùng nhụy hoa ôm chặt ở quy đầu Doãn Chí Bình, không ngừng ma xát, dâm đãng kêu lên:
-Mau cho ta…! Bắn vào trong tử cung ta đi…! Ta muốn…! Mau cho ta….a…
Doãn Chí Bình kích động cắm mạnh đại nhục bổng xuống, bắn vào cửa tử cung đang co bóp của Hoàng Dung. Hoàng Dung cảm thấy dương tinh Doãn Chí BÌnh phun ra, không nhịn được kêu sướng:
-A…nóng….ta sướng quá….
Doãn Chí Bình áp tại trên người Hoàng Dung cảm nhận dư vị, kê ba mềm xuóng rơi ra ngoài cửa động của nàng, âm tinh dương tinh cùng dâm thủy từ từ chảy ra.
Hoàng Dung một bên hôn lên Doãn Chí Bình, một bên yêu kiều dâm đãng nói:
-Doãn đạo trưởng thật lợi hại, làm người ta như muốn tim bay, hồn mất.
Doãn Chí Bình còn đang chơi đùa cự nhũ của Hoàng Dung, cả kinh nói:
-Quách phu nhân! Ngươi thật sự rất dâm đãng nha! Phía dưới nứoc nhiều không nói, phía trên cũng chảy ra rất nhiều sữa a.
Nói xông dùng lực mạnh ngắt nhéo hai vú. nước sữa lại chảy ra, làm hại Hoàng Dung một bên kêu sướng liên tục, một bên yêu kiều vô lực nói:
-Hảo nhân! A! Nhẹ một chút! Ta vốn ăn kỳ trân diệu dược mà lớn! A…! Ta phía dưới lại chảy nước …! A…! Ta vốn trời sanh thể chất khác người thường! A…! Không muốn làm thế…! Đi ăn cơm trước đã…rồi ngươi muốn làm thế nào ta cũng cho ngươi!
Nói đến ăn cơm, Doãn Chí Bình cũng cảm thấy bụng có hơi chút đói, day nhẹ âm hạch Hoàng Dung, nhẹ nhàng nói:
-Chờ ta cơm no rượu đủ, tiếp tục kiền dâm hoá ngươi! Cái gì Trung Nguyên đệ nhất mỹ nhân, phu nhân của Quách đại hiệp, không phải cũng chỉ để cho ta cưỡi lên sao!!!
Hoàng Dung dâm đãng trả lời:
-Hảo nhân, biết ngươi lợi hại, chờ ngươi ăn xong, có sức, ta nhất định dùng tiểu huyệt hảo hảo chiêu đãi ngươi, đên lúc đó ngươi muốn bao nhiêu sẽ được bấy nhiêu, ta không muốn ngươi kiền nát tiểu dâm huyệt của ta, Quách sư huynh ngươi sau này không có chỗ chơi.
Doãn Chí Bình nghe vậy cười to:
-Quách sư huynh biết ta ở đây khổ cực giúp hắn an ủi phu nhân, nhất định sẽ cảm kích vô cùng, ha ha ha!
Nòi xong một cước dẫm lên tiểu nộn huyệt Hoàng Dung, dùng bàn chân ma xát tiểu huyệt đang chảy nước của Hoàng Dung. Hoàng Dung kêu thảm một tiếng, cơn đau từ hạ thân truyền đến khắp người, không tự chủ được ưỡn song nhũ cong người lên, dòng sữa màu trắng từ song nhũ cao vút bắn ra. Tiếp theo Doãn Chí Bình lại dẫm xuống, Hoàng Dung đau đên mức ngất đi, nhưng song nhũ vẫn không ngừng theo Hoàng Dung hit thở phập phồng chảy ra nước sữa. Doãn Chí Bình hắc hắc dâm tiếu, không nhìn lại Hoàng Dung bước ra ngoài.
Hoàng Dung một lúc sau từ từ tỉnh lại, không thấy Doãn Chí BÌnh đâu, vội vàng rửa sạch hạ thân, toàn thân lúc này không rõ đâu là mồ hôi, dâm thủy, nước sữa. Khi thấy tiểu huyệt của mình bị Doãn Chí BÌnh dẫm xuống làm sưng đỏ lên, trong lòng không khỏi thầm mắng:”Lão mũi trâu này thật là, gian dâm tiểu huyệt người ta, còn không tận hưng, còn dẫm lên tiểu huyệt người ta nữa, cũng may vô sự, nếu không sau này không có cái mà chơi rồi.
Vừa nghĩ đến tràng cảnh Doãn Chí Bình gian dâm mình, bên trong tử cung lại không tự chủ chảy ra dâm thủy. Hoàng Dung sơ Doãn Chí BÌnh và Tiểu Vũ đợi lâu, vội vàng tắm rửa, sau đó còn phủ thêm một lớp khinh sa, khi Hoàng Dung chuẩn bị quần áo thì Tiểu Vũ đang chuẩn bị cho bữa tiệc.
Tiểu Vũ phân phó hạ nhân đưa thức ăn đến phòng ngủ Hoàng Dung, rồi đuổi hạ nhân ra, lại nghĩ đến tại bàn tiệc cùng Doãn Chí Bình đồng thời gian dâm, chơi đùa sư mẫu hiệu xưng “Trung Nguyên đệ nhất mỹ nữ” của mình.
Hoàng Dung một thân khinh sa, mỏng manh như không mặc gì, khinh sa được đặc chế từ tơ hồng không dễ dàng nhìn xuyên qua, cổ áo để thấp, trên vai không có dây áo, ngực áo chỉ do hai vú cao vút nâng đỡ như chực rơi xuông bất cứ lúc nào. Khi nàng di chuyển cả hai vai và da thịt tuyết bạch phía trên ngực thấp thoáng ẩn hiện làm cho người ta phải nuốt ngước miếng, khe vú thật sâu lộ ra nửa bộ ngực và nhũ đầu cao cao khiến ai nhìn thấy không khỏi ngứa ngáy tay chân. Vành áo đưa lên đưa xuống trên hai vai nhỏ nhắn mềm mại, từ ngực trở xuống khinh sa ôm chặt lấy cái eo thon nhỏ, hạ thể mê người cùng bờ mông lớn gợi cảm. Âm bộ nhô cao cùng hai điểm trước ngực hình thành lên một tam giác, bờ mông phía sau nhô lên, làm người khác nhìn thấy hận không thể lập tức đem Hoàng Dung đè xuống, một bên từ phía sau cắm vào tiểu dâm huyệt của nàng, một bên vỗ mạnh váo bộ mông khả ái kia.
Đúng khi Hoàng Dung bước chân vào ngọa phong thì Tiểu Vũ và Doãn Chí BÌnh đều nhìn đến ngơ ngẩn. Hoàng Dung mĩ mục lưu quang, khuông mặt ửng hồng khẽ cười:
-Để các ngươi đợi lâu, các ngươi nhìn xem ta mặc có đẹp không?
TIểu Vũ và Doãn Chí Bình không hẹn mà cùng lúc gật đầu, Hoàng Dung thấy hai người bộ dạng tựa như trư ca, không khỏi che miệng khẽ cười, hiện ra thần thái tiểu nữ nhi, trong lòng hai người lại càng ngứa ngáy. Mĩ thực mĩ tửu trên bàn đã sẵn sàng, vội vàng kêu Hoàng Dung ngồi xuống. Hoàng Dung chỉ thấy giữa hai người có một vị trí, xếp rất gần hai người, tùy lúc đều có thể trái ôm phải ấp, biết là hai người cố ý sắp xếp, cũng không vạch trần, trương khai đùi đẹp ngồi xuống.
Lúc này Doãn Chí Bình ở bên phải Hoàng Dung, Tiểu Vũ bên trái, Tiểu Vũ cố ý hỏi:
-Sư mẫu làm chúng ta chờ lâu vậy, tắm rửa thế nào lại lâu thế, có phải hay không đặc biệt tắm rửa sạch sẽ để chiêu đãi Doãn đạo huynh? Ha ha!
Hoàng Dung khuôn mặt hồng hồng, khóe miệng hàm xuân đáp:
-Tiểu Vũ ngươi thật không nghiêm chỉnh, sư mẫu ta là không cẩn thận để một con đại xà cắn, ngươi cũng không đến giúp, làm hại người ta bị đại xà kia cắn đến chết đi sống lại!
Nói xong mỹ mục đảo nhẹ qua Doãn Chí Bình, Doãn Chí Bình không khỏi tâm lý chợt động, nghĩ thầm:”Tiểu dâm phụ ngươi, còn chưa thỏa mãn sao, mới ăn cơm đã bắt đầu câu dẫn chúng ta, lát nữa sẽ cho ngươi thật sự chết đi sống lại.
Tiểu Vũ cười hì hì:
-Sư mẫu thật đáng thương, để đại xà kia cắn ở chỗ nào vậy? Có phải chỗ này không, hinh như so với trước kia sưng hơn nhiều!
Đang nói dùng ngón tay chỉ vào vú trái của Hoàng Dung.
-Doãn huynh, Toàn Chân giáo ngươi y thuật cao minh, không mau nhìn giúp sư mẫu ta xem có gì nghiêm trọng không.
Doãn Chí bình thấy thế cũng nói theo:
-Tiểu Vũ huynh có lệnh, bần đạo không dám không nghe theo!
Cũng không đợi Hoàng Dung có nguyện ý không, hai tay phân biệt cầm song nhũ của Hoàng Dung, mặc dù qua lớp khinh sa nhưng vẫn làm cho Hoàng Dung cảm thầy từ vú truyền tới trận trận dâm ý. Hoàng Dung vội vàng kiều thanh nói:
-Không muốn nha! A..! Không muốn!
Tiểu Vũ ở một bên thấy vậy hứng khởi, từ phía sau lưng Hoàng Dung, vôi vàng cởi dây buộc áo ra, quay sang Hoàng Dung dâm tiếu:
-Sư mẫu vẫn nên cẩn thận, vạn nhất xà có độc thì bất hảo, nên cơi quần áo ra để cho Doãn huynh kiểm tra một chút, cũng dễ kêu Doãn huynh đến hút xà độc!
Hoàng Dung vốn đang lấy tay ngăn cản động tác của Tiểu Vũ, nhưng đã chậm, Doãn Chí Bình đã cởi ra y phục trước ngực, hai đại ngọc thỏ lập tức nhảy ra, hai khỏa đỏ hồng nhũ đầu so với bồ đào còn lớn hơn hiện ra trước mắt. Doãn Chí Bình nhìn đến ngơ ngẩn, quên cả động tác tiếp theo.
Mà Tiểu Vũ lúc này đem thân thể Hoàng Dung dựa vào người mình, hai tay từ phía dưới Hoàng Dung vươn lên phân biệt cầm lấy cự đại nhũ thể Hoàng Dung, hắc hắc cười nói:
-Doãn huynh, mau nhìn xem xà độc ở đâu!
Rồi lại dùng sức bóp một cái, nãi thủy từ nhũ đầu tràn ra trên quầng vú hồng hồng, từng giọt từng giọt chảy xuống.
Doãn Chí Bình không để ý tới phản ứng của Hoàng Dung, trương miệng luân lưu mút vào nhũ thủy từ đầu vú đỏ hồng chảy ra, hơi sữa thơm ngọt tỏa ra khắp phòng.
Hoàng Dung lúc này bị Tiểu Vũ không ngừng dùng sức xoa bóp cự nhũ và nhũ đầu bị Doãn Chí Bình luân lưu liếm mút kích thích phát ra trận trận rên rỉ:
-A…! A…! Không muốn mút! Tiểu Vũ mạnh hơn một chút! A…! Dừng lại! A..! Doãn ca ca…! Ngươi đừng cắn nha! A…! Mút mạnh lên!
Hoang Dung song nhũ bị hai ngươi không ngừng đùa bỡn nhanh chóng trướng lên, Hoàng Dung chỉ cảm thẩy song nhũ sưng lên khó chịu, không ngừng động đậy song nhũ, hân không thể đem cả song nhu tiến vào lấp đầy miệng Doãn Chí Bình cho hắn hảo hảo hưởng dụng.
Hoàng Dung lúc này quay đầu lại hôn nhẹ Tiểu Vũ, dâm thanh nói:
-Tiễu Vũ! Tiểu điểm kính ngươi! Đừng hủy mất vú sư mẫu! A…! Mạnh hơn một chút…! Hôn ta…! Ah…! Ah…!
Tiểu Vũ vẫn hôn môi Hoàng Dung, không ngừng mút vào nước miếng Hoàng Dung, liên tục thổ ra nước miếng đê cho Hoàng Dung mút vào, hai người trao đổi nước miếng với nhau. Tiểu Vũ hai tay cũng không dừng lại, đưa song nhũ lên cho Doãn Chí Bình để Doãn Chí Bình thoải mái mân mê song nhũ Hoàng Dung, khiến cho hai vú hằn lên rất nhiều vết ngón tay và móng tay. Nhũ đầu tràn ra nãi thủy, Doãn Chí BÌnh một chút cũng không lãng phí, liếm mút sạch sẽ, hai khỏa bồ đào dần dần cứng nhọn, lớn như đầu ngón tay, hồng diễm như quả dâu tây, mà bởi vì vú trướng đại, quầng vú xuất hiện không ít lỗ sữa, không ngừng chảy ra sữa trắng. Doãn Chí Bình lặp tức dùng răng cắn vào, dùng miệng liếm sạch.
Tiểu Vũ thả hai tay xuống đem lụa mỏng vây quanh hạ thân Hoàng Dung xé ra, mới phát hiện Hoàng Dung căn bản không mặc nội khố, hạ thân dâm thủy sớm đã giàn giụa, chảy ra hai bên đùi, cũng không trách được, căn bản thân thể Hoàng Dung phi thường mẫn cảm, rất dễ đạt tới cao triều.
Hoàng Dung một bên ưỡn vú cho Doãn Chí Bình hưởng dụng, một bên đưa mắt với Tiểu Vũ dâm thanh nói:
-Hảo Tiểu Vũ! A…! Phia dưới ta rất khó chịu nha! Nhất định là do khi nãy tắm rửa bị đại xà cắn rồi…! A…! Tiểu Vũ ngươi đừng dùng tay móc vao tiểu huyệt người ta….! A…! Mau lên…! Mau dùng đại nhục bổng giúp ta kiểm tra đi….! A…!
Tiểu Vũ cười hắc hắc:
-Hảo sư mẫu! Nên để Doãn huynh giúp ngươi đi! Hắn có cái còn lớn hơn so với đại xà trong phòng tắm! Ha ha ha!
-Tiểu Vũ đáng chết…! Đi! Ngươi đi…! A…! Nhanh một chút…! Ta lại chảy rất nhiều nước rồi!
Hoàng Dung không ngừng lay động hạ thân, hướng mông ra phía sau áp sát vào hạ thân Tiểu Vũ, để cho Tiểu Vũ từ phía sau dễ dàng cắm vào tiểu mỹ huyệt của nàng.
Nhưng Tiểu Vũ tinh không để ý tới Hoàng Dung, đem Hoàng Dung ôm vào trong lòng, hai bàn tay phân biệt nắm lấy song cước Hoàng Dung tạo thành hình chữ V, làm cho Hoàng Dung dễ dàng nhìn thấy tiểu huyệt đang ướt đãm dâm dịch, hướng ra ngoài trương ra hơp vào bài xuất dâm thủy.
Doãn Chí Bình đã bỏ ra song nhũ Hoàng Dung, bắt đầu từ từ cởi quần áo toàn thân, lộ ra vóc người kiện mỹ, thanh đại nhục bổng rất kỳ lạ, quy đầu rất lớn, nếu đại quy đầu ở trong tiểu huyệt rút ra cắm vào thì sẽ làm cho nữ nhân phi thường khoái cảm.
Tiểu Vũ thấy Hoàng Dung nhìn đại nhục bổng xong dáng vẻ trực nuốt nước miếng, thập phần hưng phấn, đưa hai đùi Hoàng Dung giang ra thành hình chữ V, chỉ thấy tiểu huyệt Hoàng Dung vẫn như cũ trương ra hợp vào chảy ra dâm thuỷ, không vì bắp đùi giang ra mà âm huyệt lộ ra tiểu động, chứng tỏ Hoàng Dung huyệt hộ bảo dưỡng rất tốt, phi thường đàn hồi.
Lúc này đôi mắt đẹp của Hoàng Dung đã khép lại, kiều thanh rên rỉ, chuẩn bị hưởng thụ đại nhục bổng trừu sáp. Tiểu Vũ thấy Hoàng Dung hình dạng dâm đãng, đưa mắt tới Doãn Chí Bình, chỉ thấy đại nhục bổng thẳng đứng doạ người của Doãn Chí Bình, dài chừng một thước, quy đầu to như nắm tay, bên ngoài phi thường thô ráp, đầy những cục thịt sù sì. Tiểu Vũ biết cái đó là di chứng do hắn thường đến kỹ viện mà nhiễm bệnh, có chút nghi ngại, có nên để cho hắn đút vào tiểu huyệt sư mẫu không, nếu để sư mẫu ngã bệnh chính mình sẽ có đoạn thoài gian không chơi đùa nàng được. Hắn cũng không biết Doãn Chí Bình tại phòng tắm đã đút vào tiểu huyệt của Hoảng Dung, chỉ nói sư mẫu để cho Doan Chí Bình nhìn trộm hoặc thủ dâm mà thôi, bởi vì sư mẫu biết Doãn Chí Bình sẽ đến nhìn lén nên cố ý muốn thủ dâm cho hắn nhìn trộm.
Mà Doãn Chí Bình tại phòng tắm đút vào tiểu huyệt Hoàng Dung xong, cố ý không nói với Tiểu Vũ, hắn trong lòng đã có tính toán, chính mình trên người đã mang bệnh nếu sớm nói cho hắn biết thì sẽ không có cơ hội kiền Hoàng Dung nữa. Hiện tại Hoàng Dung dâm tính đã phát, bất quản như thế nào cũng sẽ không cự tuyệt mình. Nhưng Tiểu Vũ cũng không vạch trần Doãn Chí Bình, bởi vì hắn muốn nhìn một chút sư mẫu mĩ mạo trong tim để cho một tên gia hoả cuồng sáp sẽ có dáng vẻ gì?
Doãn Chí Bình đại nhục bổng đang thẳng đứng tại ngoại âm Hoàng Dung di chuyển ma xát, nhưng không tiến vào, Hoàng Dung bị ma xát làm hạ thân loạn động, muốn tự mình đem đại quy đầu Doãn Chí Bình nạp vào bên trong âm huyệt, nhưng Doãn Chí BÌnh cố ý không đút vào nàng, đưa nhục bổng lùi lại, Hoàng Dung thở dốc liên tục:
-A…! Hảo ca ca…! Nhanh lên…! Nhanh tiến vào nha! Người ta sắp khó chịu chết mất…!
Tiểu Vủ cắn nhẹ vào tai Hoàng Dung:
-Tiểu dâm phụ! Ngươi tỉnh lại mở mắt nhìn một chút! Có đại xà muốn cắn ngươi!
Hoàng Dung nghe thấy mở đôi mắt đẹp, mị nhẵn như có nước nhìn Doãn Chí Bình đang dùng đại nhục bổng doạ người kia ma xát ngoại âm của mình, mà không tiến vào trong âm đạo ướt đẫm chảy nước của mình. Trên đại nhục bổng đầy những cục thịt sù sì, rất kinh khủng, không giống với kê ba thô đen của Tiểu Vũ, những cục thịt sù sì có màu đỏ hồng, không phải như dương cụ kia có màu hồng đen, phi thường bệnh hoạn. Hoàng Dung cả kinh, lúc ở phòng tắm bị Doãn Chí Bình đút vào tiểu huyệt thì khồng tử tế chú ý nhìn, bây giờ nhìn lại mới thấy rõ ràng, đại quy đầu kia không ngừng ngúc ngoắc lay động, so với rắn rết còn muốn kinh khủng hơn.
Hoàng Dung đã có điểm hoải nghi Doãn Chí BÌnh có bệnh tật, kinh hãi hỏi:
-Doãn đạo huynh, ngươi…ngươi…! A…! Đừng cọ xát nữa…! Mau cầm đại xà của ngươi ra…! Ta không muốn nữa…! A…! Ngươi có phải có bệnh hay không…! A…! Đừng đút vào nha…! A…! Hảo sảng…!
Doãn Chí Bình đột nhiên đem đại quy đầu đút mạnh vào, chỉ thấy tiểu âm thần Hoàng Dung bị đại quy đầu phân khai, mép thị khẩn khẩn bao lại phần thịt sù sì phía trên quy đầu, dâm thủy cũng từ bốn phía nhục bổng chảy ra, phun lên trên phần da thịt sù sì của nhục bổng, thuận theo khe đùi Hoàng Dung từng giọt chảy xuống đất.
Lúc này Tiểu Vũ thấy Hoàng Dung phát hiện ra, sợ nảy sinh sự cố, mới đánh mắt sang Doãn Chí Bình, bảo hắn đừng gấp! Ôn nhu nói với Hoàng Dung:
-Tiểu bảo bối! Không phải sợ! Doãn đạo huynh không phải cố ý! Chính là gặp phải sư mẫu xinh đẹp nên không nhịn được! Ngươi cũng để cho đại nhục bổng của hắn ma xát lâu như thế, tiếp xúc như vậy, cái gì có thể cũng nhiễm rôi. Nói lại, Doãn đạo huynh tính bệnh đã khỏi, chỗ thịt sù sì kia chính là vết sẹo lưu lại, sẽ không có nguy hiểm gì, Doãn đạo huynh ngươi nói có phải hay không?
Lại quay sang Doãn Chí Bình nháy mắt ra dấu.
Doãn Chí Bình lập tức hiểu ý nói:
-Quách phu nhân! Ngươi đừng sợ! Ta tịnh không có bệnh tật gì, chỗ thịt sù sì đó là ta cố ý lưu lại, trừu sáp vào đàn bà sẽ rất sướng, ngươi nói có phải hay không…
Kỳ thật Doãn Chí Bình đối với trên người mình có hay không bệnh tật cũng một điểm cũng không nắm chắc, nhưng vì kiền được Hoàng Dung mỹ mạo khuynh võ lâm, cũng cố gắng giả vờ.
Hoàng Dung bán tin bán nghi kiều thanh hỏi lại:
-Ta biết sẽ rất sảng nha! Nhưng vì sao ngươi không nói trước ngươi đã từng có bệnh chứ! Cái này người ta chỉ có làm cho ngươi đeo thượng minh giao sáo ( một loại nhựa cây cao su trên Đào Hoa đảo chế thành - lời tác giả) (ta không tin - lời của CucSuc) đến kiền ngươi ta thôi!
TIểu vội vàng muốn đi lấy, nhưng bị Hoàng Dung gọi lại:
-Quên đi, không cần nữa, ngươi cũng đã vào rồi, thì không cần nữa, dù sao ngươi cũng không phải chưa kiền qua tiểu huyệt người ta, bây giờ dùng cũng không còn tác dụng nữa, đeo cái đó lên kiền không có sướng nữa, người ta còn muốn Doãn đạo huynh đem bảo bối bắn vào trong tử cung ngươi ta mà…! Cảm giác kia quá sung sướng…! A…! Tiểu Vũ, ngươi đừng nghịch tiểu đậu đậu (hạt đậu nhỏ ) nha…! Bây giờ nó theo Doãn ca ca rồi…! A…! Được rồi…! Được rôi…! Ngươi ta để cho ngươi sờ bộ ngực được không…!
Tiểu Vũ hắc hắc dâm tiếu, vươn hai tay phân biệt cầm song cự nhũ của Hoàng Dung, ngón cái và ngón trỏ kẹp vào hai khỏa bồ đào đỏ hồng, bắt đầu xoa nắn, lập tức nhũ thủy từ song nhũ Hoàng Dung rỉ ra, Hoàng Dung bị xoa nắn làm cả người run loạn, khuôn mặt đỏ bừng, hai chân giang ra, dùng ngón tay trái vạch hai mép âm thần ra, tiểu âm thần phấn hồng và âm hạch sưng đỏ nhô lên ướt đẫm dâm thủy, long lanh phát sáng. Hoàng Dung thuận thế nhấc mông lên, làm nộn huyệt mở ra, dâm thanh nói:
-Doãn ca ca…! Mau đến nha, dùng đại kê ba của ngươi cắm vào ta đi…! Tiểu mễ mễ của ta chảy ra nhiều nước quá…! A….! Ngươi đưng ma xát nữa…! Mau cắm vào ta….! A…! Lại chảy nước nữa…!
Doãn Chí Bình dâm tiếu nói:
-Ngươi là tiểu dâm phụ thiếu kiền…! Muốn đạo gia ta kiền ngươi…! Tỉnh lại mở mắt tử tế nhìn, nhìn xem ta thế nào nhập vào tiểu dâm huyệt của ngươi…!
Mà lúc này tay phải Hoàng Dung lại đặt trên âm hạch của mình không ngừng kéo qua kéo lại, dâm thủy trong tiểu huyệt chảy tràn ra, đôi mắt đẹp long lanh như sóng nước mùa thu nhìn vào tiểu huyệt mình, âm thần ở tiểu huyệt bị cự thương của Doãn Chí Bình cọ lên cọ xuống, quy đầu chọc ra chọc vào tại tiểu âm thần, nhưng lại không cắm vào. Hoàng Dung hé miệng không ngừng liếm bờ môi đỏ mọng:
-A…! Ta thấy được….! A…! Đại nhục bổng to thật khủng khiếp nha…! Mau thao ta…! Phía dưới ta rất đáng thương…! Nhất định sẽ thao phá âm huyệt…! Doãn ca ca…! A…! Ngươi cần nhẹ một chút nha…! Ngươi ta cái gì đều cũng cho ngươi…! A…! Sảng…sảng…sảng…! A…! A…! A…!
Doãn Chí Bình đem nhục bổng cắm vào một chút, chỉ nghe “Tư” một tiếng, nhục bổng lực mạnh thao vào tiểu dâm huyệt Hoàng Dung, đại nhục bổng đầy những cục thịt sù sì đột phá vào trong, Hoàng Dung cực độ trương khai hai đùi, đại âm thần càng tách, cự đại quy đầu cường hành phân khai tiểu âm thần đột phá phòng tuyến cuối cùng của tiểu mỹ huyệt. Dâm thuỷ từ xung quanh âm nhục đang bao chặt nhục bổng phun ra, đại xà nhanh chóng tiến vào, trong nháy mắt đã tiếng sâu vào trong âm đạo Hoàng Dung, xuyên qua cổ tử cung của Hoàng Dung, xuyên suốt tử cung, sau đó Doãn Chí Bình mới đem đại quy đầu kéo về, vành quy đầu bị cổ tử cung của Hoàng Dung bao chặt, từ nơi tử cung truyền đến khoái cảm làm cho cả người Hoàng Dung chìm vào cao triều, tử cung bài xuất âm tinh, thấm khắp trên đầu đại quy đầu Doãn Chí Bình, Doãn Chí Bình cảm thấy chợt lạnh run, đại quy đầu càng bành trướng!
Hoàng Dung lập tức cảm tháy hạ thân thập phần rung động:
-Doãn ca ca…! A…! Ta chết mất…mất…! A…! Đại quy đầu của ngươi trương chết ta mất…! A…!
Bởi vì sâu trong tử cung Hoàng Dung bị nong ra quá lớn, Hoàng Dung sướng quá muốn ngất đi…! Tiểu Vũ vội vàng dùng miệng cấp không khí cho Hoàng Dung, Hoàng Dung mới tỉnh táo lại đôi chút…! Toàn thân mêm nhũn mê man dựa vào lòng Tiểu Vũ, đôi mắt đẹp nhắm chặt, thở hổn hền hi hi nói:
-Quá sung sướng…! Hồn cũng muốn bay lên…! Doãn ca ca…! Thật xin lỗi…! Vừa rồi đã doạ ngươi …! Không làm ngươi tận hứng! Bây giờ ta tùy tiện cho hai ngươi chơi đùa nhé…!
Doãn Chí Bình nhìn ánh mắt vừa khả ái vừa dâm đãng của Hoàng Dung, cúi người xuống hôn nàng, Hoàng Dung nhiệt liệt hôn trả, hai người vừa cắn vừa mút nước miếng của nhau! Doãn Chí Bình thật không nghĩ đến Hoàng Dung không chỉ dâm thủy nhiều, nãi thủy nhiều mà nước miếng cũng nhiều, không chút khách khí liếm mút nước miếng của Hoàng Dung, đó cũng một trong những phép thái bổ của đạo gia, mà Doãn Chí Bình cũng đồng thời bắt đầu trừu sáp đại bổng bên trong, tại bên trong mỹ huyệt Hoàng Dung tiến ra tiến vào. Hoàng Dung do tử cung bị đại quy đầu tiến xuất nạo vét làm nàng vừa đau lại vừa khó chịu…! Cái miệng nhỏ nhắn bị Doãn Chí Bình hôn lên không ngừng ô ô muốn kêu! Tiểu Vũ cũng mơ hồ không rõ Hoàng Dung là thống khổ hay quá sung sướng. Mỗi lần đại kê ba Doãn Chí Bình tiến xuất, Hoàng Dung đều cũng giơ hạ thân lên dùng tử cung liên tục ma sát đại quy đầu của Doãn Chí Bình, không ngừng tự mình xoa bóp song nhũ cao vút, nãi thủy theo tiểu phúc trơn nhẵn đẹp đẽ chảy xuống tiểu huyệt cùng mồ hôi, dâm thủy, âm tinh chảy ra lẫn lộn cùng một chỗ.
Chỗ thịt sù sì trên đại nhục bổng Doãn Chí Bình do ma sát càng nổi lên, tựa như trên nhục bổng đầy gai nhọn, mà vách thịt trong tiểu âm huyệt vẫn không một khe hở, vẫn như cũ ôm chặt “nó”, theo “nó” tiến tiến xuất xuất, làm cho người khác nhìn thấy hận không thể đem tiểu huyệt Hoàng Dung đâm nát. Hoàng Dung dưới sự trừu sáp mạnh mẽ của Doãn Chí Bình, đã lại gần đến cao triều, hai vú nhũ thủy chực phun ra, dâm từ loạn ngữ từ đôi môi đỏ hồng mỹ diễm của Hoàng Dung truyền ra vang khắp phòng:
-Chết mất…! Hảo nhân…! Ta lại muốn mất…! Không muốn…! A…! Đừng có ngừng…! Lực mạnh một chút nữa…! Đem tử cung của ta kiền nát đi…! A…! Đúng rồi…! A…! Doãn ca ca…! Chính là kiền chỗ đó…! A…! Đâm xuyên đi…! Ô…! Ô…! Tiểu…Tiểu Vũ…mạnh hơn một chút…! Kẹp vú của ta đi…! A…! Lại chảy nước ra rồi…! Ô…! Ô…! Các ngươi kiền chết ta mất…! A …! A…!
Thanh âm lại từ bên trong tử cung của Hoàng Dung truyền ra, Tiểu Vũ biết Hoàng Dung lại đạt tới cao triều, nhục bổng của hắn cũng căng lên rất khó chịu.
Tiểu Vũ dùng sức xoa nắn song nhũ Hoàng Dung:
-Tiểu dâm phụ! Ngươi có sướng không! Nhục bổng ta trướng lên rất khó chịu.
Hoàng Dung ưỡn ngực lên để cho Tiểu Vũ bóp, dâm thanh hổn hển nói:
-Doãn ca ca thật sự rất lợi hại nha, làm cho dâm thủy người ta ra nhiều quá! A…! Sướng…! Tiểu…! A! Tiểu Vũ…ngươi chờ ta một chút…! A…! Tiểu tổ tông! Đừng tức giận…! A…! Ta để cho cả hai ngươi đồng thời kiền ta là được…! A…
Doãn Chí Bình rút ra đại nhục bổng, đứng ở một bên:
-Quách phu nhân! Ngươi thật là dâm đãng…! Một người kiền ngươi không đủ, còn muốn đồng thời hai người mới chịu thỏa mãn! Ha ha! Nói đi, muốn chúng ta kiền ngươi thế nào?
Hoàng Dung mị nhãn liếc nhìn Doãn Chí Bình:
-Ngươi xấu chết đi được! Các ngươi một người bóp vú người ta sưng lên rồi, một người đem tiểu huyệt người ta thao nát ra. Bây giờ còn muốn hợp lại khi phụ ta!
Tiểu Vũ cố ý quay sang Doãn Chí Bình thở dài nói:
-Doãn huynh, chắc ngươi thao tiểu huyệt sư mẫu ta mạnh quá, nếu sư mẫu không nguyện ý, như vậy đi, đêm nay đến đây thôi! Chúng ta để cho sư mẫu nghỉ ngơi!
Doãn Chí Bình lập tức hiểu ý:
-Tiểu Vũ huynh nói có lý! Quách phu nhân nghỉ ngơi cho tốt, ta cũng đi ngủ sớm, ngày mai ta sẽ quay lại Toàn Chân giáo!
Nghe vậy Hoàng Dung lập tức vội vàng dựa ngực ôm chặt Doãn Chí Bình, không ngừng dùng song nhũ ở trước ngực Doãn Chí Bình ma sát:
-Doãn ca ca…! Ngươi đừng đi nha, đừng làm người ta phải suy nghĩ, không để ý tới người ta sao! Thật sự là không có lương tâm!
Doãn Chí Bình thuận tay véo một cái lên tuyết nhũ Hoàng Dung, đưa tay nâng cằm Hoàng Dung lên, nhìn khuôn mặt đỏ hồng đang thẹn thùng của Hoàng Dung, không khỏi rung động vì mỹ thái của nàng, há miệng hôn lên nàng. Hoàng Dung lập tức nhiệt tình đưa ra cái lưỡi nhỏ, tùy ý Doãn Chí Bình liếm mút. Doãn Chí Bình hôn một lúc Hoàng Dung đã cảm thấy trong lòng khó chịu:
-Doãn ca ca! Phía dưới người ta lại chảy nước rồi! Ngươi mau nghĩ biện pháp đi!
Hoàng Dung dâm thanh vừa dứt, Tiểu Vũ đã từ phía sau Hoàng Dung cầm đại nhục bổng thô đen, vẩy vẩy lên bờ mông trắng tinh của Hoàng Dung. Hoàng Dung biết Tiểu Vũ muốn từ sau lưng cắm vào tiểu huyệt của nàng, liền rời khỏi ngực Doãn Chí Bình, quay lại hôn Tiểu Vũ một cái:
-Tiểu tổ tông! Còn có ngươi là yêu thương sư mẫu! Biết sư mẫu muốn cái này!
Hoàng Dung cúi vai xuống ngang eo Tiểu Vũ, đưa cái mông ưỡn về phía sau, cả tiểu huyệt liền xuất hiện trước mặt Tiểu Vũ, tiểu âm thần đỏ hồng như máu do vừa trải qua trừu sáp đã lộ ra bên ngoài, ngoại âm thần béo mập đem tiểu huyệt hiện ra giữa hai chân hình thành một cái khe dài nhỏ hẹp, dâm thủy từ giữa khe không ngừng tràn ra, âm mao bên cạnh dính đầy dâm thủy sáng lấp lánh, mặt trong đùi vẫn có dâm thủy chảy theo xuống làm ướt một khoảng trên mặt đất.
Tiểu Vũ đỡ đại kê ba, dùng đại quy đầu cứng như sắt không ngừng cọ xát khe nhỏ kia của Hoàng Dung, thỉnh thoảng lại chọc nhẹ vào âm hạch nổi cao trước khe âm huyệt. Hoàng Dung liên tục lắc lư mông, để cho Tiểu Vũ dễ dàng nhập vào tiểu huyệt của nàng, nhưng Tiểu Vũ cũng không lập tức cắm vào, chỉ dùng một tay đặt trên mông Hoàng Dung không ngừng xoa nắn, một tay đỡ nhục bổng trước sau ma xát tiểu huyệt Hoàng Dung.
-A! Muốn chết mất! Tiểu tổ tông! A! Ngươi còn không nhanh đút vào…!
Hoàng Dung một bên lấy tay kéo đại kê ba Tiểu Vũ, một bên không quên dùng tay xóc đại nhục bổng Doãn Chí Bình, dáng vẻ phi thường dâm tiện!
-A…! Nhanh đồng thời thao ta nha…! Chơi chết ta đi..! Ô…!
Do trong miệng Hoàng Dung phát ra tiếng rên rỉ làm người ta tiêu hồn, Doãn Chí Bình thấy thế lại không nhịn được đưa nhục bổng đang nổi đầy gai thịt vào trong miệng Hoàng Dung. đầu tiên là quay vòng xung quanh vòm miệng, sau đó từ từ đưa nhục bổng tiến sâu vào cổ họng, càng lúc tốc độ trừu sáp càng nhanh, có lúc lại rút hẳn ra lấy nhục bổng đập lên khuôn mặt mịn màng như trứng trắng của Hoàng Dung, có lúc lại đột nhiên đem cả nhục bổng cắm nhanh vào sâu trong họng Hoàng Dung, nắm lấy đầu nàng liên tục đút vào miệng Hoàng Dung, cảm giác đôi khi cắm vào cổ họng còn muốn sảng hơn so với lúc nhập vào tiểu huyệt, kích thích nhất chính là Doãn Chí Bình vừa rút ra cắm vào vừa nghe được tiếng rên rỉ ngắt quãng của nàng, tiếng rên rĩ chính là sự kích thích tính dục nhất với thần kinh.
Tiểu Vũ ở một bên cũng không nhàn nhã, đầu tiên dùng hai tay cầm vào song nhũ phong mỹ của Hoàng Dung, nhẹ nhàng gẩy gẩy nhũ đầu, nhục bổng thô đen bắt đâu vận động trừu sáp, mỗi lần đều dùng lực mạnh cắm sâu vào, quy đầu chạm đến tử cung Hoàng Dung cọ xát, lại lập tức rút ra, khi cự đại quy đầu tiến tới cửa tử cung, quy đầu chợt nong vách thịt xuong quanh ra, theo đại bổng mỗi lần cắm sâu vào kéo theo vách thịt co lại, chỉ sợ động tác thô dã của Tiểu Vũ làm tử cung Hoàng Dung kéo cả ra ngoài.
Hoàng Dung bởi vì miệng còn ngậm kê ba sù sì khác người của Doãn Chí Bình, hạ thân truyền đến tầng tầng kích thích, miệng không ngừng phát ra âm thanh ô ô, chừng như đã sướng tới cực điểm. Hoàng Dung không ngừng trước sau uốn éo mông, để cho đại quy đầu Tiểu Vũ cọ xát khắp nơi trong tử cung, bên trong tiểu phúc Hoàng Dung không ngừng phát ra tiếng “tư tư”.
Doãn Chí Bình dùng hai tay đè chặt đầu Hoàng Dung, dùng đại kê ba sù sì cắm mạnh vào cái miệng nhỏ nhắn của Hoàng Dung. Tiểu Vũ cũng không cam lòng yếu thế, hai tay đè lên bờ mông Hoàng Dung phi tốc trừu sáp tiểu dâm huyệt của Hoàng Dung! Lúc này Hoàng Dung hay mắt trợn lên, toàn thân lay động, tiểu phúc kịch liệt co lại, toàn thân co rút, song nhũ trước ngực không người xoa bóp lại phun đầy nhũ thủy, cao triều làm cho Hoàng Dung sướng như muốn bay lên trời, kêu rên như sắp ngất đi.
Tiểu Vũ cảm thấy tiểu huyệt Hoàng Dung kịch liệt co lại, cường độ này trước kia chưa bao giờ thấy qua, cuối cùng dâm tâm nổi lên cũng mặc kệ Hoàng Dung chết sống, tiếp tục trừu sáp tiểu huyệt tràn đầy dâm thủy và âm tnh của Hoàng Dung. Doãn Chí Bình vì không muốn để Hoàng Dung ngẵ xuống, hai tay đang đè trên đầu Hoàng Dung đổi xuống cầm lấy hai cự nhũ đang chảy ra đầy nãi thủy, sau đó Doãn Chí Bình vừa bóp vú vừa dùng kê ba khẩu giao với Hoàng Dung. Hoàng Dung cao triều liên tiếp nổi lên, tuyết bạch da thịt toàn thân hồng lên, mê man không biết đã xuất bao nhiêu âm tinh, dâm thủy, nãi thủy cùng mồ hôi. Trên mặt đất và cả phòng toàn là dị vật tử trên người Hoàng Dung chảy ra.